Tất cả những người trong hội trường cùng khán giả coi livestream đều ngơ ngác, không hiểu đã xảy ra chuyện gì khiến bộ trưởng tức giận như vậy.
Chỉ có Tống Huyền là biết rất rõ, khóe môi cô ta cong lên.
Tống Vy mím môi: “Có phải cô đã làm gì rồi không?”
“Ai mà biết được.” Tống Huyền cười độc ác, không trả lời lại.
Bộ trưởng ở trên bục chiếu bản thiết kế của hai người họ lên màn hình lớn.
Bỗng chốc, mọi người ồn ào hẳn lên.
Hai bản thiết kế trên màn hình lớn giống nhau như đúc, trừ đuôi váy cùng với màu sắc là khác ra, những phần còn lại gần như y hệt.
Trong tình huống này, rõ ràng cho thấy một kết quả, có người sao chép ý tưởng.
Tống Vy tức tới nỗi suýt bẻ gãy cây bút chì trong tay, hai bàn tay cô siết chặt, móng tay đâm cả vào trong thịt.
Được lắm, cuối cùng cô cũng biết tại sao từ khi Tống Huyền trở lại từ nhà vệ sinh thì cả người đều sáng láng rồi.
Hóa ra là có người giúp cô ta sao chép ý tưởng bản thiết kế của cô!
“Hai người các cô, ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai sao chép ý tưởng của ai?” Bộ trưởng ở trên bục nhìn Tống Vy và Tống Huyền với ánh mắt nghiêm nghị, lạnh giọng chất vấn.
Tống Vy còn chưa đứng lên trả lời, Tống Huyền đã dẫn đầu giơ tay nói trước: “Bộ trưởng, là cô ta sao chép ý tưởng của tôi.”
Tống Vy tức tới mức bật cười, như nghe được một chuyện rất buồn cười vậy, nhìn Tống Huyền với ánh mắt châm chọc: “Tôi sao chép của cô? Từ khi ngồi vào vị trí này, tôi chưa bao giờ rời đi. Xin hỏi tôi đi sao chép của cô thế nào đây?”
“Đúng đấy.” Có người trong hội trường gật đầu đồng ý.
Bình luận trong phòng livestream cũng nói, không tin Tống Vy sao chép ý tưởng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!