Nhân viên phục vụ dẫn hai người tới phòng bao: “Mời hai cô vào bên trong, bây giờ anh Lý đang gặp mặt khách hàng khác ở phòng bên cạnh, lát nữa sẽ qua đây.”
“Được.” Tống Vy gật đầu, đi vào phòng bao với Giang Hạ.
Nhân viên phục vụ bưng trà lên cho hai người xong liền rời đi.
Trong phòng bao chỉ còn lại hai người bọn họ.
Giang Hạ bưng hồng trà lên uống một ngụm: “Vy Vy, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”
“Chuyện gì?” Tống Vy đang lật xem bản thiết kế của mình, nghe thấy cô ấy nói vậy thì ngẩng đầu lên nhìn, sau đấy lại lập tức cúi đầu xuống.
Giang Hạ chần chờ hai giây: “Tớ nghe nói ấy, tớ cũng chỉ nghe nói thôi, đất nước chúng ta muốn tạo ra một nhãn hiệu quần áo xa xỉ của riêng mình.”
“Gì cơ?” Tống Vy kinh ngạc bởi tin tức này của cô ấy: “Thật hay giả vậy, tin tức này có đáng tin không?”
“Tớ không biết, tớ cũng chỉ nghe nói thôi.” Giang Hạ lắc đầu.
Tống Vy nhìn cô ấy: “Cậu nghe nói ở đâu vậy, sao tớ chưa nghe nói bao giờ?”
Giang Hạ trợn trắng mắt: “Cậu có đi làm việc khắp nơi đâu, cậu nghe nói được ở chỗ nào?”
“Cũng phải.” Khóe miệng Tống Vy co rút.
Giang Hạ lại uống thêm một ngụm trà, tiếp tục nói: “Bởi vì cho dù là quần áo, trang sức, hoặc là giày dép túi xách đồ mỹ phẩm gì đó, những nhãn hiệu thời trang quý tộc cao cấp này cơ bản đều là của nước ngoài, còn nước ta thì lại chỉ có nhãn hiệu của tập đoàn Đường Thị. Về mảng thời trang, tập đoàn Đường Thị cũng chưa đạt tới trình độ xa xỉ lam.”
“Cái này thì tớ biết, sau đó thì sao?” Tống Vy khép tập thiết kế lại.
Công ty thời trang trực thuộc tập đoàn Đường Thị mới thành lập được hơn một năm, sau show Dục Hỏa Trùng Sinh mới hoàn toàn được thành lập. Nhưng vì không có nhà thiết kế giỏi nên công ty thời trang chỉ dựa vào nhãn hiệu tập đoàn Đường Thị mới miễn cưỡng đạt được trình độ xa xỉ đỏ thôi, còn cách nhãn hiệu xa xỉ lam* rất xa.
(*: Hàng xa xỉ đỏ (Red Blood) và xa xỉ lam (Blue Blood) là hai cấp bậc hàng xa xỉ. Hàng xa xỉ đỏ kém hơn xa xỉ lam)
Chỉ có hàng xa xỉ lam mới thực sự là đồ xa xỉ.
“Sau đó đất nước chúng ta sẽ ủng hộ một công ty thời trang hết mình, biến công ty thời trang đó thành thương hiệu xa xỉ của riêng đất nước mình.” Giang Hạ nói rồi xoay chén trà.
Tống Vy gật đầu hiểu ý: “Cho nên lại là một cuộc cạnh tranh giữa các công ty thời trang lớn đúng không? Chỉ cần có một công ty thắng cuộc thì sẽ có được ủng hộ, mà có được sự ủng hộ thì trong thời gian ngắn có thể trở thành nhãn hiệu xa xỉ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!