Lê Vĩnh Thiên dùng chân đạp một phát vào thân cây, cầm kiếm bay về phía trước, xuất chiêu ‘kiếm xuất thần diệt’ này.
Chỉ thấy Lê Vĩnh Thiên trong nháy mắt hóa thành ba đường ảo ảnh, ba đường ảo ảnh không ngừng thay đổi, nghênh đón đường đao khí mãnh hổ của Cầu Hạn mà đi.
Chu Nhược Mai biết Lê Vĩnh Thiên vừa mới luyện thành chiêu thức ‘kiếm xuất thần diệt’ này, thấy Lê Vĩnh Thiên hóa thành ba đường ảo ảnh, liền biết anh ấy đã xuất ra chiêu ‘kiếm xuất thần diệt’ này.
Lê Tuyết Tương, Nguyễn Tú Hằng, Lại Như, Triệu Ngọc Vũ đều không biết kiếm pháp của Lê Vĩnh Thiên đã xuất thần nhập hóa đến mức này, thấy Lê Vĩnh Thiên bất ngờ có thể xuất thành ba đường ảo ảnh, tất cả đều cực kỳ kinh ngạc.
Triệu Đình Vũ cùng người của Đao Thần Giáo, nhìn thấy Lê Vĩnh Thiên và Cầu Hạn đều dùng sát chiêu cuối cùng tiến hành quyết đấu, không nói không rằng, mà cùng ngừng đánh nhau, mở to hai mắt quan sát trận quyết đấu cuối cùng này.
Chỉ thấy ba đạo ảo ảnh của Lê Vĩnh Thiên với đao khí mãnh hổ của Cầu Hạn không ngừng chiến đấu, vô cùng kịch tính.
Triệu Đình Vũ cũng không nghĩ tới kiếm pháp của Lê Vĩnh Thiên đột nhiên lại có thể đạt tới loại cảnh giới này, thán phục không ngừng, tự thấy bản thân không thể so sánh được.
Cầu Hạn thân là giáo chủ Đao Thần Giáo, đao pháp cao thâm khó lường, hơn nữa còn có trong tay ma đao ‘Hắc Long Diệt Nguyệt’, còn Lê Vĩnh Thiên chỉ là một thống soái của một vạn quân, cũng không phải là người trong võ lâm, vậy mà cũng có thể cùng cao thủ đao pháp như Cầu Hạn so đấu.
Điều này làm cho Triệu Đình Vũ cùng người của Đao Thần Giáo đều cảm thấy khá bất ngờ.
Trận cao thủ quyết đấu này, giống như một cảnh thần tiên giao đấu vậy.
Lê Tuyết Tương, đám người Nguyễn Thị Hằng căn bản cũng nhìn không ra hung hiểm trong đó.
Nhìn thấy ảo ảnh của Lê Vĩnh Thiên cùng ba con ‘mãnh hổ’ của Cầu Hạn giao đấu chém giết, trái tim bọn họ đều ngập tới cổ họng, trong lòng âm thầm cầu nguyện cho Lê Vĩnh Thiên.
Lúc này, ba đạo ảo ảnh của Lê Vĩnh Thiên cùng ba đường đao khí giống như mãnh hổ của Cầu Hạn vẫn không ngừng va chạm, khó phân biệt khó giải quyết.
Khi mọi người cho rằng trận quyết đấu của Lê Vĩnh Thiên và Cầu Hạn này lại là ngang tài ngang sức, khi đánh đến lúc tưởng chừng ở thế hoà, thì thấy một đường ảo ảnh của Lê Vĩnh Thiên biến thành một ánh sáng màu trắng, lướt qua một trong số đao khí mãnh hổ đó, đâm thẳng đến ngực của Cầu Hạn!
Cầu Hạn nhất thời kinh hãi mặt tái mét, ông ta vốn tưởng rằng trận quyết đấu này mọi người đều bất phân thắng bại, không nghĩ tới Lê Vĩnh Thiên bất ngờ vượt qua một đường đao khí của mình, hướng thẳng tới bộ ngực của mình mà đánh!
Chiêu ‘Kiếm xuất thần diệt’ này, vốn là dựa theo một số quân trong cờ vua: ‘xe, ngựa, pháo’ tổ hợp tác chiến mà nghiên cứu ra kiếm pháp.
Bây giờ, đường kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên chính là pháo trong mã sau pháo!
Nói đã muộn, khi đó nhanh, lúc này kiếm khí quân pháo của Lê Vĩnh Thiên đã lao thẳng tới ngực Cầu Hạn.
Cầu Hạn loay hoay, chỉ có thể đem ‘Hắc Long Diệt Nguyệt’ đao để ngang trước ngực, nhằm ngăn cản đường kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên!
"Bùm….”
Một tiếng nổ lớn, đường kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên oanh kích vào ‘Hắc Long Diệt Nguyệt’ đao của Cầu Hạn.
Bởi vì chiêu thức này của Lê Vĩnh Thiên quá bất ngờ, hơn nữa năng lượng vô cùng mãnh liệt, mà Cầu Hạn vội vàng giơ đao chắn trước ngực, cũng không có hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng.
Bởi vậy, sau khi kiếm khí của Tiêu Phá Thiên oanh tạc ‘Hắc Long Diệt Nguyệt’ đao, vì Cầu Hạn cầm không chắc ‘Hắc Long Diệt Nguyệt’ đao, nên ‘Hắc Long Diệt Nguyệt’ đao trực tiếp va chạm vào ngực ông ta!
"Bộp..."
Cầu Hạn bị Hắc Long Diệt Nguyệt Đao của mình đập trúng, nhất thời phun ra một hộc máu tươi, sau đó toàn thân hất bay về phía sau.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!