"Tất nhiên là có. Nếu không, làm sao tôi dám nói rằng phương pháp của Giám đốc Hoàng chỉ là một mẹo vặt?" Tạ Ngọc Liên nói với một nụ cười.
"Mời bà Trương chỉ dạy." Hoàng Minh Yên nhũn nhặn muốn nghe xem Tạ Ngọc Liên muốn nói điều gì..
"Ba người đẹp tuyệt vời đang bị trói trước mặt mà ông chỉ có thể nghĩ ra cách dùng dao rạch mặt thôi sao? Các ông không thấy rằng việc đó thật sự là hơi bạo lực với các cô ấy quá à?"
Tạ Ngọc Liên không vội vàng nói về phương pháp của mình mà thay vào đó lại hỏi ngược lại một câu.
Nghe câu hỏi của Tạ Ngọc Liên, cả Hoàng Minh Yên và Cao Kim Bình đều trầm ngâm suy nghĩ.
"Tôi cũng muốn hỏi bà Trương có cách gì đối xử với bọn họ hay hơn để Lê Uy Long chết mà không nhắm mắt được?" Cao Kim Bình hỏi.
"Nếu Lê Uy Long phải giương mắt chứng kiến cảnh vợ mình bị nhiều người đàn ông lạm dụng đến chết thì hãy đoán xem, trái tim hắn ta sẽ đau đớn đến mức nào? Đó mới là điều đau đớn nhất của một thằng đàn ông trên đời này! Ha… ha…!" Bà Trương đắc thắng nở một nụ cười thâm độc.
Bà ta căm hận Lê Uy Long tới tận xương tủy nên nhất định đề xuất ra phương pháp tàn độc này.
Bởi vì Lê Uy Long không chỉ tặng bà ta một chiếc quan tài trong bữa tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi mà còn phế tự đứa cháu yêu quý của bà ta ngay tại chỗ.
Bây giờ cuối cùng Lê Uy Long đã bị bắt, tất nhiên bà ta phải hành hạ hắn bằng cách nào thâm độc nhất rồi mới cho phép hắn ta chết trong đau đớn.
Cả Hoàng Minh Yên và Cao Kim Bình đều cười phá lên!
Bọn chúng thực sự đã nghĩ đến phương pháp này trước đó, nhưng dưới con mắt của rất nhiều người ở đây, chúng cảm thấy ở địa vị của chúng mà phải nói ra điều đó thì có vẻ không được hợp lý lắm. Vả lại đây cũng là một nơi công cộng. Thật không ngờ một bà già như Tạ Ngọc Liên thậm chí còn tàn nhẫn hơn cả bọn chúng, dám đề xuất phương pháp này!
Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng sắp ngất xỉu khi nghe những lời Tạ Ngọc Liên vừa nói!
Họ không bao giờ tưởng tượng được rằng một người đàn bà như Tạ Ngọc Liên lại có thể nghĩ ra một phương pháp độc ác như vậy! Cùng là đàn bà, bà ta cũng biết đó chính là điều man rợ nhất với một người phụ nữ! Lại dưới mắt của bao nhiêu con quỷ ở đây!
Nếu họ có thể chọn, họ thà bị rạch nát mặt còn hơn là bị lạm dụng cho đến chết!
Lúc này, tất cả đều nhìn Tạ Ngọc Liên một cách giận dữ. Khuôn mặt già nua nhăn nheo của bà ta trông như một mụ phù thủy già độc ác!
Và Lê Uy Long nhìn bà ta với ánh mắt tóe lửa căm hờn! Nếu ánh mắt có thể giết người thì ắt hẳn bà ta đã chết tới hàng ngàn lần trong tối nay!
Thật đúng như người ta thường nói, độc nhất là lòng dạ đàn bà! Uy Long cũng không thể ngờ bà ta lại có thể thốt ra những lời độc địa, dã man đến thế!
Ban đầu, Lê Uy Long chỉ muốn đe dọa Trương gia. Tuy nhiên thực sự anh chỉ muốn Trương Minh Trí, thủ phạm giết chết cha mình phải đền mạng. Còn những người khác chỉ cần trừng phạt một cách thích đáng là đủ. Tuy nhiên, bây giờ kẻ đứng đầu gia đình nhà họ Trương lại đề xuất một phương pháp thâm độc đến thế để đối phó với vợ anh thì Uy Long đã quyết định, gia đình bọn họ không cần tồn tại nữa!
"Ha ha ... bà Trương thực sự rất thông minh! Hoàng Minh Yên này tâm phục khẩu phục!" Hoàng Minh Yên cười lớn.
"Cao Kim Bình tôi cũng thực sự ngưỡng mộ phương pháp tuyệt vời của bà Trương!" Cao Kim Bình cũng cao giọng nói.
Hàng ngàn kẻ có mặt cũng tán đồng phương cách tàn bạo của bà ta. Toàn bộ thung lũng Ngạc Na dường như đang sôi sục.
Lũ lâu la gớm ghiếc của bang Hổ Báo háo hức chờ đợi một chương trình hay.
Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng kinh hoàng đến cùng cực. Những kẻ xung quanh trong mắt họ lúc này, giống như một đàn quỷ sẵn sàng nhào lên để ăn tươi nuốt sống ba người bọn họ.
"Nếu mọi người đã tán thành như thế thì hãy bắt đầu ngay đi thôi! Tôi nghe nói rằng dù Chu Nhược Mai, hoa khôi số một ở thành phố Quốc Hòa, kết hôn với Lê Uy Long, cô ta vẫn chưa hề bị hắn sờ đến, vẫn còn là một người phụ nữ trong trắng. Giám đốc Hoàng, anh lớn Cao, hai ông ai muốn thử cô ta trước? "Tạ Ngọc Liên cười to ngạo mạn.
"Giám đốc Hoàng đã bắt được người, lẽ dĩ nhiên ông ấy sẽ có quyền thử trước! Tôi thì muốn trò chuyện với cô Tường Ninh của tập đoàn DG đây một chút ha... ha…ha… !" Cao Kim Bình nhún nhường.
Tất nhiên hắn ta nào muốn bỏ qua hoa khôi số một của đất Quốc Hòa, nhưng tự biết thân phận còn phải đang dựa dẫm vào Hoàng Minh Yên của mình nên hắn ta đành nhũn nhặn nhún nhường một chút. Loại điều tốt này tất nhiên phải được dành cho Hoàng Minh Yên, nếu không ông ta sẽ không vừa lòng và bang Hổ Báo của Cao Kim Bình trong tương lai sẽ không gặp nhiều thuận lợi nữa. Bởi vậy làm sao ông ta dám cạnh tranh với Giám đốc công an thành phố Hoàng Minh Yên!
Vả lại, Ngô Tường Ninh, tổng giám đốc nổi tiếng của DG Group, cũng là một người đẹp lạnh lùng nổi tiếng, được làm chuyện đó với cô ta cũng là một ước mơ trong đời của bất cứ gã đàn ông nào.
"Nếu ông Cao đã tôn trọng mà gửi gắm cô ta cho tôi thì tôi cũng sẽ hết lòng nhận lấy vậy. Ha… ha… ha..."
Hoàng Minh Yên cả cười. Tất nhiên hắn ta sẽ không giả vờ từ chối một điều tốt như vậy.
Sự sợ hãi của Chu Nhược Mai không bút mực nào tả xiết. Cô không ngờ rằng mình sẽ bị hủy hoại bởi Hoàng Minh Yên, một kẻ béo tốt, phì nhiêu như con lợn. Biết trước có ngày này thì cô đã vì tình cảm giữ kín trong lòng bấy lâu nay, trao cho người chồng Lê Uy Long của cô rồi
Ngô Tường Ninh cảm thấy bất lực vô cùng. Xưa nay cô luôn là người phụ nữ lạnh lùng, cao ngạo với đàn ông, vậy mà hôm nay cuối cùng lại phải rơi vào tay một kẻ độc ác như Cao Kim Bình của bang Hổ Báo!
"Được rồi! Còn con bé còn lại? Ai muốn thưởng thức nó trước?" Tạ Ngọc Liên hỏi tiếp. Tất nhiên bà ta đang đề cập đến Nguyễn Tú Hằng.
"Võ Trung Hiếu là quân sư tài giỏi, đắc lực của bang Hổ Báo. Tôi thiết nghĩ, nên là ông ấy!" Cao Kim Bình tiến cử tên quân sư Võ Trung Hiếu.
Về địa vị, Võ Trung Hiếu chỉ dưới Cao Kim Bình, dĩ nhiên cao hơn bốn đại ca trong bang Hổ Báo, vì vậy ông ta nên được có phần ở đây.
"Được rồi! Vậy hãy giao cô ta cho Võ Trung Hiếu!" Tạ Ngọc Liên kết thúc tiết mục dàn xếp.
"Cảm ơn bà Trương vì món quà của bà!"
Đôi mắt híp của Võ Trung Hiếu sáng lên. Mặc dù ngoại hình của Nguyễn Tú Hằng không sánh bằng Chu Nhược Mai và Ngô Tường Ninh nhưng cô ta vẫn là một người phụ nữ quyến rũ và nổi bật. Hơn nữa ông ta nghe nói cô ta còn rất tài năng.
Nguyễn Thu Hằng tê liệt hoàn toàn tri giác!
Trương Minh Nghị thực sự muốn thử những người đẹp này, nhưng vợ ông ta, Phan Hoài Lan, đang ở đây. Vì vậy ông ta đành ngậm ngùi tiếc nuối!
Hơn nữa, tất cả mọi thành viên của Trương gia đều có mặt nên ông ta đành phải chú ý đến hình ảnh của mình.
Trương Minh Trí càng sục sôi căm hận trong lòng. Hắn ta đã bị phế tự nên giờ đây đành ngồi im bất lực ngậm một bụng đầy oán khí. Thật đúng như hoàn cảnh hoạn quan đi nhà thổ, bí bức vô cùng!
Bây giờ nhìn Chu Nhược Mai bị kẻ khác xơi ngay trước mắt, hắn tưởng chừng như sắp nổ tung! Đành vậy, thôi đành ngậm ngùi tự thỏa mãn bản thân bằng hai con mắt!
"Mọi người đã chọn xong rồi, thì hãy bắt đầu nhanh chóng. Sau khi quý vị chơi xong, hãy thưởng bọn chúng cho những người anh em khác." Tạ Ngọc Liên nói như một người dẫn chương trình.
"Được rồi! Các anh em, hãy xếp hàng theo đúng cấp bậc. Chúng ta sẽ thay phiên nhau theo vị trí của mình, đừng tranh giành nhau!" Cao Kim Bình nói với đám lâu la trong bang Hổ Báo.
"Được rồi! Trời ạ! Làm ơn nhanh lên một chút, chúng tôi không chờ đợi được đâu." Mặt Thẹo, một trong bốn đại ca bang Hổ Báo sốt ruột nói.
Sau đó, hắn lập tức đứng vào đầu hàng.
Nguyễn Thành Nam, Ngụy An Khánh, Lưu Bảo Thục, cũng xếp ngay ở phía sau.
Tâm phúc của Hoàng Minh Yên cũng lục tục xếp hàng theo vị trí, tất cả đều sốt sắng chờ đợi.
Chu Nhược Mai, Ngô Tường Ninh và Nguyễn Tú Hằng căm phẫn vô cùng!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!