“Được, tôi nhất định sẽ nhanh chóng luyện thành đao pháp Càn Khôn Thất Đao.” Triệu Đình Vũ nói.
Kế tiếp, Lê Vĩnh Thiên lái xe thẳng đến núi Ngọa Hổ.
Những vệ sĩ nhà họ Long cũng không biết Lê Vĩnh Thiên muốn đi đâu, bọn họ chỉ phụng mệnh âm thầm bảo vệ Lê Vĩnh Thiên, nhưng mà Lê Vĩnh Thiên không để cho bọn họ bảo vệ nên bọn họ cũng không dám trắng trợn theo sát.
Anh ở thành phố Đà Lạt đã nhiều năm rồi, hiển nhiên biết núi Ngọa Hổ là nơi nào. Sau khi đi đến chân núi Ngọa Hổ, mọi người liền lấy điện thoại ra bật đèn pin lên núi. Lúc Triệu Đình Vũ dẫn theo mọi người đi tới bên dưới cái cây đại thụ cao lớn ngất trời chôn giấu Càn Khôn Thất Đao phổ thì nhìn thấy dưới rễ cây có bùn đất mới đào ra!
Triệu Đình Vũ lập tức kinh hoảng, một loại dự cảm không lành liền dâng lên.
“Em nhớ là Càn Khôn Thất Đao phổ được chôn ở dưới rễ cây này mà, sao ở đây có thể có bùn đất mới được đào lên chứ?” Triệu Vũ Ngọc cũng có một loại dự cảm không lành.
"Không phải là bị người ta nhanh chân đến trước lấy đi đao phổ này rồi chứ?" Lại Nhi lo lắng nói.
Giờ đây Triệu Đình Vũ đã tâm loạn như ma, không còn tâm trạng đâu mà nói chuyện, anh ta nhanh chóng dùng tay đào bùn đất lên. Thế nhưng, anh ta đào tới khoảng sâu mà chôn đao phổ rồi nhưng vẫn không tìm đao phổ Càn Khôn Thất Đao!
Giống như bị sét đánh, đầu anh ta ong lên.
Đao phổ Càn Khôn Thất Đao, lại có thể không cánh mà bay ư?
"Thôi xong rồi, tiêu rồi đao phổ Càn Khôn Thất Đao thật sự bị người ta lấy cắp rồi!" Triệu Đình Vũ gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng.
“Trước tiên cậu khoan hãy sợ hãi như thế, cẩn thận nhớ lại xem có phải đao phổ thật sự là đã chôn ở đây không?” Lê Vĩnh Thiên nói.
"Chính là chôn ở chỗ này, tôi nhớ vô cùng rõ ràng, chắc chắn đao phổ đã bị người ta lấy cắp rồi!" Triệu Đình Vũ khóc không ra nước mắt.
Lúc mình đến đã hạ quyết tâm sẽ chăm chỉ luyện tập đao pháp Càn Khôn Thất Đao rồi, không nghĩ tới đao phổ lại bị người ta lấy cắp mất!
"Xem ra vừa rồi tại động Chuột Bay thật sự có người của U Minh Giáo còn chưa chết hẳn, nhất định là người của U Minh Giáo đi trước một bước ăn cắp đao phổ rồi." Lại Nhi nói.
"A..." Triệu Đình Vũ ngửa mặt lên trời gào thét, như muốn phát điên rồi.
"Việc đã đến nước này, cậu cũng đừng đau lòng quá, đao phổ mất thì mất, cũng không có gì lớn lao lắm." Lê Vĩnh Thiên an ủi.
“Hộ soái, đao phổ Càn Khôn Thất Đao này đối với tôi quan trọng vô cùng! Tôi có thể thay Ma Đao Môn báo thù rửa hận hay không cũng chỉ trông chờ vào đao pháp Càn Khôn Thất Đao mà thôi.”
“Đao Hắc Long Thôn Nguyệt đã bị người Điện Thiên Cang cướp đi, bây giờ ngay cả đao phổ Càn Khôn Thất Đao, cũng bị người Điện Thiên Cang đánh cắp rồi, cuộc đời tôi nhất định báo thù vô vọng!" Triệu Đình Vũ nói xong cũng đã không nhịn được rớt nước mắt rồi.
“Anh, anh đừng nên quá đau lòng, đều tại em hết, nếu như không phải là bởi vì cứu em thì anh cũng sẽ không nói ra tung tích của đao phổ Càn Khôn Thất Đao với U Minh Giáo.” Triệu Vũ Ngọc rất tự trách nói, sau đó cũng nhịn không được khóc lên.
“Hai người đừng khóc, tôi sẽ dẹp yên Điện Thiên Cang, thay hai người báo thù cho Ma Đao Môn." Lê Vĩnh Thiên nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!