Võ đạo nắm trong tay binh quyền, một khi binh biến nổi loạn, ông ta căn bản sẽ không có cách nào. Điều duy nhất khiến ông ta cảm thấy an lòng đó chính là ông ta hiện giờ vẫn khống chế được quốc vương Long quốc.
Có quốc vương Long quốc trong tay, có thể chỉ huy thiên hạ.
Ép buộc quốc vương Long quốc thành Chư hầu!
Lùi lại vạn bước, cho dù âm mưu bị lộ tẩy, sự việc bại lộ, chỉ cần nắm chắc quân vương Long quốc trong tay, ít nhất cũng có thể giúp được nhà họ Ngụy giành lấy được một tia hi vọng sống sót chạy trốn ra nước ngoài.
Ngụy Nghiêm đã phái người đi đến nước Cự Hùng để thương lượng, ông ta đã gửi một món tiền khổng lồ vào ngân hàng của nước Cự Hùng để cho người nhà họ Ngụy có một số tiền để an hưởng tuổi già, cho dù ông ta ở Long Quốc có ra sao, ít nhất vẫn còn một con đường rút lui không tệ.
Ngụy Nghiêm thậm chí còn đã suy nghĩ đến việc vứt bỏ cả nửa giang sơn. Vứt bỏ một nửa thành lũy, ít nhất vẫn còn một nửa thành lũy còn lại, nếu như có thể bảo toàn giang sơn thì giang sơn này rất có khả năng chẳng còn liên quan gì với ông ta nữa.
Một giang sơn không thuộc về ông ta, nếu lại toàn vẹn thì có ích gì?
Ông ta sẽ dùng những lực lượng dự đinh để đối kháng lại với Sư quốc, dùng để đối phó lại những tiếng nói chống lại ông ta trong nước. Có lẽ dư thừa, nhưng có một tiền đề đó chính là nhất định phải lật đổ Lê Vĩnh Thiên.
Chỉ cần lật đổ được Lê Vĩnh Thiên, quốc dân của Long Quốc sẽ không có hi vọng đánh thắng trận, lực lượng chủ chiến ắt phải cắt giảm tương đối nhiều.
Đến lúc đó cho dù ông ta có kí kết hiệp ước đầu hàng, cắt đất đền bù, bách tính cũng sẽ không đến nỗi phải phản kháng quá quyết liệt.
Hiện tại tin tức Hồ Quý Trai thất bại vẫn còn chưa lan rộng, nếu như để bách tính biết được chắc chán sẽ có một làn sóng kêu gọi triều đình trọng dụng lại Lê Vĩnh Thiên. Đây chính là điều mà Ngụy Nghiêm lo lắng nhất, so với cuộc xâm lược Long Quốc của Sư quốc còn khiến Ngụy Nghiêm lo sợ hơn nhiều.
Những tin tức vui buồn lẫn lộn khiến cho Ngụy Nghiêm ngồi thất thần trong Long Cung.
Bên cạnh ông ta, quốc vương Long quốc đang dựa người vào ghế ngủ gà ngủ gật, tiếng ngáy của anh ta khiến cho Ngụy Nghiêm khó chịu, ông ta nhịn không được nữa giơ chân đạp quốc vương Long quốc một cái thật mạnh.
Quốc vương Long quốc đột nhiên ngẩng đầu, ngây người hỏi: “Tể tướng, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Nói, Lê Vĩnh Thiên là một tên khốn nạn, Lê Vĩnh Thiên nhất định phải chết, Ngụy Nghiêm mới chính là quốc vương Long quốc thật sự của Long Quốc.” Ngụy Nghiêm nghiến răng nghiến lợi nói.
“Lê Vĩnh Thiên là một tên khốn nạ, Lê Vĩnh Thiên nhất định phải chết, Ngụy Nghiêm mới chính là quốc vương Long quốc thật sự của Long Quốc.” Quốc vương Long quốc với đôi mắt trống rỗng vô hồn, bắt chước theo giọng điệu của Ngụy Nghiêm nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!