"Lê Uy Long, anh biết bói toán từ lúc nào thế?" Ánh Hạ phì cười nói.
"Biết một chút." Lê Uy Long thản nhiên nói.
"Tôi chỉ là một đội trưởng của Đội điều tra. Tôi cũng còn chưa có nhiều thành tích nữa. Tóm lại vị trí đó còn cách tôi cả nửa vòng trái đất nên làm ơn đừng đùa như thế!" Ánh Hạ nói.
"Đội trưởng Ánh Hạ, cô đừng nói vậy. Uy Long dường như thực sự biết tiên tri đấy." Chu Nhược Mai nhớ lại những sự việc đã từng xảy ra trước đó.
"Cô nói thế nghĩa là sao?" Ánh Hạ nhìn Nhược Mai và hỏi.
"Lần trước tôi rất do dự khi đến Tập đoàn DG xin việc, anh ấy đã động viên tôi rất nhiều và khẳng định chắc chắn rằng tôi sẽ được nhận việc. Vậy mà trúng phóc! Tôi rất ngạc nhiên vì anh ấy có thể nói đúng như vậy đó!" Chu Nhược Mai nói một cách thực thà và hân hoan.
Ngô Tường Ninh mỉm cười bí mật khi nghe Chu Nhược Mai nói điều này. Cô thầm nghĩ, trong tương lai, nếu chồng Nhược Mai lại tính toán và nói rằng cô ấy sẽ trở thành chủ tịch của Tập đoàn DG, ắt hẳn cô ấy sẽ phải phục sát đất tài tiên tri, bói toán của Uy Long mất!
"Điều đó hoàn toàn là ngẫu nhiên thôi. Cô thực sự có khả năng để đảm nhận vị trí Giám đốc phát triển dự án tại Tập đoàn DG nên mới được tuyển dụng. Anh ấy chỉ nói chừng vời nhưng ngẫu nhiên lại đúng mà thôi!" Ánh Hạ nhất định không tin vào bói toán.
"Ừm… Cũng có thể." Chu Nhược Mai gật đầu. Cô thấy những lời của Ánh Hạ có cũng có lý. Biết đâu đó chỉ là sự tình cờ, ngẫu nhiên mà thôi.
"Nếu tôi thực sự trở thành Giám đốc Công an Thành phố , thì anh ấy có khả năng bói toán đấy. Tôi sẽ cho phép anh ấy ra đường hành nghề và tôi hứa sẽ không bắt anh ấy về đồn đâu haha.." Ánh Hạ cười phóng khoáng và nói vui.
...
Sau khi trở về biệt thự, Ánh Hạ lái xe trở về Sở cảnh sát.
Chu Nhược Mai và Nguyễn Tường Ninh lái chiếc Lamborghini trở về Tập đoàn DG làm việc.
Bây giờ gia đình họ Trương và bang Hổ Báo đã bị xóa sổ nên Lê Uy Long không còn phải hộ tống Chu Nhược Mai đi làm.
Nguyễn Tú Hằng về biệt thự, vào phòng và viết tiếp quyển tiểu thuyết của cô.
Lê Uy Long không có nơi nào cần đi nên ở trong phòng.
Nghĩ đến việc đã nói với Ánh Hạ trên đường về biệt thự, Uy Long gọi cho Thiên Thành và yêu cầu anh thông báo tới các nhân vật chính trị quan trọng ở thành phố về một cuộc họp đột xuất với Ban Tổ chức Trung ương vào lúc 10 giờ sáng ngày mai.
Tất cả những nhân vật nắm giữ chức vụ cao cấp trong thành phố đều giật mình! Tại sao lại có một cuộc họp quan trọng như thế ở đây và vào thời điểm này? Đoàn kiểm tra của Ban Tổ chức Trung ương đã có mặt ở đây từ khi nào và đã nắm được những hành động nào của các quan chức trong thành phố? Tất cả đều khẩn trương.
Đoàn kiểm tra này chuyên điều tra các vấn đề kỷ luật của họ, và nếu nắm được một vấn đề mờ ám nào về tư cách lãnh đạo của họ ắt hẳn họ sẽ không giữ ghế được lâu! Không phải tự dưng lúc này lại có một cuộc họp đột xuất như thế!
Tất cả đều lo sợ đã bị nắm được gót chân Asin, lo sợ sai sót nào đó trong công tác của mình nhưng họ không dám không có mặt trong cuộc họp.
...
Ngày hôm sau, Thiên Thành lái xe đến đón Lê Uy Long và tới địa điểm diễn ra cuộc họp.
Đúng mười giờ, Thiên Thành và Lê Uy Long đã có mặt trong phòng họp,
Những nhân vật tai to mặt lớn trong thành phố đều bất ngờ khi thấy Lê Uy Long và Thiên Thành bước vào. Bởi vì tất cả bọn họ đều biết về Lê Uy Long, gã con rể vô tích sự nhà họ Chu, và gã chiến binh ba sao giả, Thiên Thành.
Có một số người không biết Lê Uy Long, nhưng hôm qua họ đã tham dự lễ phúng điếu Dương Văn Đoàn và thấy anh ta ở đó.
Họ không biết Lê Uy Long và Thiên Thành đến đây làm gì. Không lẽ Lê Uy Long và Thiên Thành cũng được mời tham dự cuộc họp này?
Tuy nhiên, mặc dù họ trong lòng xuất hiện nghi ngờ, họ cũng không tiện hỏi. Bởi vì hôm qua bọn họ chính mắt nhìn thấy rất nhiều nhân vật kiệt xuất xuất hiện trong nghĩa trang Minh Thọ để tham dự lễ tưởng niệm cha nuôi của Lê Uy Long, và còn có hàng chục ngàn binh sĩ tham gia canh giữ buổi lễ.
Việc có thể có rất nhiều nhân vật quyền lực tham dự lễ phúng điếu cha nuôi của mình cho thấy danh tính của Lê Uy Long chắc chắn không hề đơn giản. Có thể vững bước trên quan lộ nhiều năm đương nhiên họ phải hiểu những nguyên tắc ngầm như thế.
Do đó không ai hỏi Lê Uy Long và Thiên Thành tại sao lại đến đây. Nếu không được mời họ chắc chắn sẽ không đến mà không có lý do.
Tất nhiên cũng có một số người ở vị trí lãnh đạo quận không biết Lê Uy Long, họ nghĩ rằng anh chỉ là một nhân vật nào đó mới được bổ nhiệm trong thành phố.
Ngay khi còn đang nghĩ rằng Lê Uy Long và Thiên Thành được mời tới tham dự cuộc họp, họ liền thấy Lê Uy Long trực tiếp ngồi ở ghế chính của phòng họp và Thiên Thành ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh.
"Xin chào mọi người. Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Trưởng đoàn kiểm tra của Ban Tổ chức Trung ương. Tôi tên Lê Uy Long."
Ngay khi Lê Uy Long ngồi xuống, anh tự giới thiệu ngắn gọn.
Sững sờ! Lời giới thiệu của Lê Uy Long làm tất cả những người có mặt trong phòng sững sờ!
Không ai có thể nghĩ rằng gã con rể vô tích sự nhà họ Chu nổi tiếng khắp thành phố hóa ra lại là Trưởng đoàn kiểm tra của Ban Tổ chức Trung ương!
Tại sao hắn lại có thể nắm giữ một vị trí quan trọng như thế! Một vị trí có quyền sinh quyền sát trong tay, quyết định sinh mạng và quan lộ của rất nhiều người!
"Bên cạnh tôi là đồng chí Thiên Thành, phó đoàn kiểm tra." Lê Uy Long giới thiệu Thiên Thành.
Nghe tin Thiên Thành là Phó đoàn kiểm tra của Ban Tổ chức Trung ương, tất cả đều toát mồ hôi lạnh.
Cuối cùng thì tất cả mới biết, hắn không phải là một chiến binh ba sao giả mạo gì đó mà là một kẻ ngồi ở vị trí không hề tầm thường!
Họ ngay lập tức hiểu ra rằng chính Thiên Thành đã cố tình bịa đặt những tin đồn để làm cho mọi người mất cảnh giác. Chỉ khi không bị đề phòng anh ta mới dễ dàng thực hiện nhiệm vụ điều tra của mình. Đúng! Chính anh ta là kẻ đã tung hỏa mù mọi chuyện!
Nếu hôm qua họ không tận mắt chứng kiến lễ phúng điếu hoành tráng và trang nghiêm của cha nuôi Lê Uy Long, không nhìn thấy Vũ Hải và Lưu Bảo Kim dẫn đầu đội quân 10.000 binh sĩ hùng mạnh bao quanh khu nghĩa trang thì chắc chắn họ đã không tin những lời giới thiệu mà Lê Uy Long vừa nói.
Tuy nhiên vì đã nhìn thấy khung cảnh hôm qua nên không ai có thể nghi ngờ được nữa.
Lê Uy Long mới chỉ tiết lộ rằng anh là Trưởng đoàn kiểm tra của Ban tổ chức Trung ương mà đã làm những yếu nhân của thành phố toát mồ hôi hột như thế, nếu anh còn cho họ biết thân phận Tổng Tư lệnh Quân đội Quốc gia của mình họ ắt hẳn còn phải rùng mình hơn nữa.
Sau lời giới thiệu của mình, Lê Uy Long không dài dòng nữa mà đi ngay vào vấn đề chính:
"Trong thành phố của chúng ta, ngay trước mắt các vị ngang nhiên tồn tại một bang xã hội đen có tới hàng nghìn người như bang Hổ Báo. Chúng cấu kết với những nhân vật tầm cỡ như Hoàng Minh Yên coi thường luật pháp, lạm dụng quyền lực, làm vô số những hành vi vi phạm pháp luật. Các vị đều biết cả chứ?"
Khi nghe câu hỏi giận dữ của Trưởng đoàn Kiểm tra Ban tổ chức Trung ương, tất cả đều run lên vì sợ hãi, không dám ho he một lời
"Ngoài ra vào đêm hôm kia, một sự kiện khủng khiếp đã xảy ra tại Thung lũng Ngạc Na các vị có nắm được không? Chính Giám đốc Công an thành phố Hoàng Minh Yên cùng đám tay chân thân tín đã bắt và đưa tôi tới thung lũng đó. Chúng bắt người trái phép, cùng 5000 tay chân bang Hổ Báo dùng nhục hình rắp tâm tra tấn tôi và một nhóm các cô gái nữa. May mắn Đội trưởng Đội điều tra Ánh Hạ đã phát hiện kịp thời và đơn thân độc mã khổ chiến đến trọng thương tại Thung lũng Ngạc Na để giải cứu chúng tôi. Vậy khi đó phía cảnh sát các vị đã làm gì?
Lê Uy Long nhấn mạnh chiến công to lớn của Ánh Hạ khi cô một mình anh dũng chiến đấu với hàng ngàn người để cứu anh và nhóm Chu Nhược Mai ngày hôm đó.
Lãnh đạo Sở cảnh sát thành phố toát mồ hôi. Ông ta là cấp trên trực tiếp của Ánh Hạ, chịu trách nhiệm bảo vệ an ninh toàn thành phố mà để một sự việc vô pháp vô thiên như thế xảy ra ngay trong thành phố mà không hề có một động thái nào thì sao có thể trốn tránh được trách nhiệm liên quan to lớn?
Những kẻ còn lại cũng đổ mồ hôi đầy đầu! Một sự kiện kinh thiên động địa như thế xảy ra ngay trong thành phố, người trực tiếp bị liên quan lại chính là Trưởng đoàn kiểm tra của Ban Tổ chức Trung ương, vậy mà họ cũng không hề biết! Thật khó để biện minh, bào chữa!
"Các vị có biết, chỉ vì muốn giành lại công lý, giải cứu chúng tôi mà một thân Ánh Hạ đã phải khổ chiến với cả ngàn người trong bang Hổ Báo? Cô ấy bị đánh đến trọng thương nhưng vẫn không chùn bước trước kẻ thù, dù không có bất cứ một chi viện nào từ phía Sở cảnh sát. Một nữ cảnh sát nhỏ bé, dũng cảm, can trường, không sợ kẻ thù mạnh vì lý tưởng công lý sáng ngời trong tim thật sự khiến tôi vô cùng khâm phục! Những việc cô ấy đã làm các vị liệu dám làm không? Ngồi ở đây quần là áo lượt, mạnh khỏe, sung sướng, các vị có lúc nào cảm thấy xấu hổ với tấm thân nhuộm đầy máu của cô ấy không? Các vị có xấu hổ không?" Lê Uy Long giận dữ nói to.
Giọng nói tức giận, khí phách hiên ngang của Lê Uy Long làm tất cả những người có mặt trong phòng không ngừng run rẩy. Hơn nữa những việc làm anh dũng của Ánh Hạ qua lời anh kể thực sự làm họ thấy hổ thẹn trong lòng. Không ai dám lên tiếng, chỉ cúi đầu không dám nhìn thẳng vào Lê Uy Long. Phòng họp im lặng như tờ!
Lê Uy Long tiếp tục: "Sự việc này nhất định sẽ được tôi báo cáo lên cấp trên để mở rộng cuộc điều tra, ai có trách nhiệm sẽ phải chịu trách nhiệm, không bao che, dung thứ cho bất kì một ai! "
"Hoàng Minh Yên đã vi phạm nghiêm trọng luật pháp. Tội ác của hắn ta thật vô cùng khủng khiếp. Hắn đã bị tôi xử bắn ngay ngày hôm qua!" Lê Uy Long bắt đầu chậm lại và nói nhẹ.
Những lời nhẹ nhàng Lê Uy Long vừa nói như một tiếng sét ngay giữa trời quang! Tất cả đám tai to mặt lớn trong phòng đều giật nảy mình! Không ai biết và cũng không ai có thể tin rằng Giám đốc Công an Thành phố Hoàng Minh Yên đã bị xử bắn ngay ngày hôm qua!
Điều này cho thấy các phương pháp của Lê Uy Long kiên quyết, cứng rắn đến mức nào!
Nếu lỡ để Lê Uy Long này nắm được bất kì một hành vi phạm tội nào ắt hẳn bọn họ sẽ không còn đường mà sống!
"Vị trí Giám đốc Công an Thành phố không thể để trống lâu được. các vị phải chọn ngay ra một vị giám đốc mới gánh vác trọng trách chủ trì tình hình chung. Nhiệm vụ của tôi chỉ là điều tra và giám sát còn các vị mới chính là người quyết định người thay thế giữ trọng trách Giám đốc Công an thành phố này. Các vị hãy mau chóng quyết định đi." Lê Uy Long nói.
Sự việc quá bất ngờ, trách nhiệm lựa chọn một người xứng đáng cũng rất khó khăn nên tất cả đều nhìn nhau, không đưa ra được một phương án khả dĩ nào. Mấy phút đã trôi qua nhưng toàn bộ những người trong cuộc họp vẫn hoàn toàn im lặng. Không ai dám nói vì ai cũng lo sẽ nói sai hoặc chọn sai người.
Lê Uy Long thấy những người này phản ứng quá chậm, nên anh đành nói tiếp: "Nếu vị Đội trưởng đội điều tra của Sở cảnh sát, Ánh Hạ, không một mình đến giải cứu tôi vào đêm hôm trước và quét sạch những tay chân của bang Hổ Báo, tôi ắt hẳn đã bị Hoàng Minh Yên và bang Hổ Báo giết chết rồi."
Sau đó anh tiếp tục nói thêm: "Trong trận khổ chiến ấy, một mình Ánh Hạ đã phải lấy mạng sống ra chiến đấu với hàng ngàn kẻ thù để kéo dài thêm thời gian chờ đợi quân chi viện của tôi đến. Chắc chắn sắp tới tôi sẽ phải báo cáo lên cấp trên để trọng thưởng cho cô ấy. Nhất định phải là một phần thưởng thực sự xứng đáng!"
Nghe đến đây, tất cả những nhân vật trọng yếu đang ngồi trong cuộc họp đều như bừng tỉnh!
Rõ ràng, Lê Uy Long có ý muốn Ánh Hạ trở thành Giám đốc mới của Công an thành phố Quốc Hòa!
Mặc dù Lê Uy Long không trực tiếp đề cập đến việc bổ nhiệm Ánh Hạ vào vị trí đó, nhưng ý của anh ta đã rất rõ ràng.
Ánh Hạ là ứng cử viên lý tưởng cho vị trí Giám đốc công an Thành phố trong suy nghĩ của Lê Uy Long!
Nếu đến lúc này mà họ còn không hiểu được thì làm sao đủ khả năng ngồi tiếp cái ghế mà họ đang ngồi? Quan trường là vậy!
"Trong toàn ngành cảnh sát, tôi nghĩ chỉ có đồng chí Ánh Hạ là người phù hợp nhất cho chức vụ Giám đốc Công an Thành phố!" Lúc này, một lãnh đạo quận mạnh dạn đứng lên phát biểu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!