"Có chuyện gì vậy?" Chu Nhược Mai hỏi.
"Chị à, chúng ta là chị em mà, em không thể gọi điện và trò chuyện với chị sao?" Chu Lệ Ngọc nói với giọng ngọt ngào.
"Chúng ta thì có chuyện gì để nói? Nếu cô không có bất kỳ điều gì quan trọng thì tôi phải cúp máy đây! Tôi đang bận lắm." Chu Nhược Mai nói.
"Khoan đã chị, chị đừng cúp máy, em dĩ nhiên là có chuyện cần nói với chị!" Chu Lệ Ngọc vội vàng nói.
"Thế đó là chuyện gì, mau nói cho tôi biết đi." Chu Nhược Mai sốt ruột nói.
"Chuyện là... Kể từ khi em kết hôn và sống ở Trần gia, cơ hội để chị em chúng ta gặp nhau ngày càng ít đi. Em đột nhiên thấy nhớ chị quá. Nên em muốn mời chị bữa tối nay." Chu Lệ Ngọc nói.
"Mời tôi đi ăn tối? Hôm nay có chuyện gì xảy ra với cô vậy? Đầu có vấn đề rồi phải không??" Chu Nhược Mai kinh ngạc nói.
"Kìa chị, chị đang nói gì thế! Trước đây là do em trẻ người non dạ nên đã làm nhiều chuyện không đúng với chị. Nhưng giờ em đã kết hôn và trở thành một người phụ nữ thực thụ, em đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi! Trước đây là em đã làm sai, luôn luôn nhắm vào chị. Bây giờ thì em đã hiểu ra rồi. Tình chị em mới là điều quan trọng nhất, mọi thứ khác chỉ là phù du." Chu Lệ Ngọc nói.
"Đừng nói chuyện linh tinh với tôi, nói thật đi! Cô mời tôi đi ăn tối là vì muốn nhờ tôi giao dự án của tập đoàn Galaxy cho Trần gia chứ gì??" Chu Nhược Mai sẽ không dễ dàng tin cô em họ xấu tính này đã thay đổi suy nghĩ, đương nhiên cô biết cô ta đột nhiên mời mình đi ăn thì phải có mục đích.
"Không phải vậy đâu! Tối nay em chỉ mời một nhóm nhỏ các chị em đi ăn tối và chúng ta sẽ không nói chuyện về công việc. Chẳng lẽ hai chị em đã từng sinh ra và lớn lên dưới cùng một mái nhà như chúng ta lại không thể cùng nhau ngồi ăn một bữa cơm sao?" Chu Lệ Ngọc nói.
Chu Nhược Mai bất giác có một chút xúc động trước những lời của Chu Lệ Ngọc, vì vậy cô nói: "...Được, vậy tôi sẽ hỏi xem Lê Uy Long có đi cùng không."
"Ấy chị! Đừng gọi anh rể! Anh ấy vốn có một số thành kiến với em, tính tình của anh ấy cũng không được dễ chịu lắm, em thấy hơi sợ anh ấy. Khi nào anh ấy có thể hoàn toàn tha thứ cho em thì em mới dám gặp anh ấy. Em chỉ muốn ăn tối với chị, để chúng ta có thể trò chuyện với nhau." Chu Lệ Ngọc nói.
"Được, nếu em cảm thấy không tiện, chị sẽ không bảo anh ấy tham gia nữa." Chu Nhược Mai cũng có một chút mâu thuẫn với Lê Uy Long đêm qua. Vì vậy lúc này cô cảm thấy rằng cho dù có yêu cầu Lê Uy Long đến và ăn tối với Phi Phi cùng mình thì anh ấy cũng sẽ không muốn đến, nên cô sẽ không nói.
Dù sao, đó cũng chỉ là một bữa ăn với em họ, cô có thể tự đi được.
"Được rồi, vậy khi nào chị tan làm? Em sẽ đến đón chị!" Để thể hiện sự chân thành của mình, Chu Lệ Ngọc muốn đích thân đi đón Chu Nhược Mai.
"Chị chỉ còn nửa giờ nữa là tan làm. Em không cần đến đón đâu, chị có thể tự lái xe đến đó", Chu Nhược Mai nói.
"Vậy cũng được, cảm ơn chị đã nể mặt em lần này!" Chu Lệ Ngọc vui vẻ nói.
"Nhưng em vẫn chưa nói với chị là chúng ta sẽ ăn ở đâu?" Chu Nhược Mai hỏi.
"Dĩ nhiên là ở Đại Thành, nhà hàng sang trọng và có đồ ăn ngon nổi tiếng. Chị nghĩ sao?" Chu Lệ Ngọc hỏi.
"Không có gì! Chị thì chỗ nào cũng được." Chu Nhược Mai nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!