Mà Hà Ngọc Lan đã đứng sẵn trên sân bóng chờ một lúc lâu.
“Hà Ngọc Lan, cô tính muốn thi với chúng tôi mấy ván?” Chu Nhược Mai hỏi.
“Một ván năm hiệp đi, đánh một ván rồi phân thắng bại, thua rồi thì không được đòi tôi chơi thêm ván nữa.” Hà Ngọc Lan đáp.
“Được, năm hiệp.” Chu Nhược Mai nói.
“Vậy nhanh chóng bắt đầu thôi!” Hà Ngọc Lan nói.
“Chờ một chút, trước tiên chúng ta khởi động làm nóng người đã, nếu không chút nữa rất dễ bị thương.” Chu Nhược Mai nói.
“Các cô nhiều chuyện thật, vậy hai người mau khởi động đi.” Hà Ngọc Lan có chút mất kiên nhẫn mà nói.
Vì thế Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm lại bắt đầu làm nóng người, vặn thắt lưng, ép chân các loại.
Trong lúc đó Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Cẩm thấy xung quanh không có đàn ông con trai thì mới làm động tác xoạc chân.
Mà Hà Ngọc Lan ở bên cạnh có chút dở khóc dở cười, cuối cùng không biết cô gái này khiêu chiến mình đánh bóng rổ hay là muốn đấu môn xoạc chân.
Hà Ngọc Lan nghĩ chính mình cũng nên vận động một chút, cũng ở giữa sân bóng xoạc chân.
Lúc này một đoàn xe Jeep chậm rãi tiến vào biệt thự Tinh Nguyệt.
Thiên Thành và đội đặc nhiệm ở xung quanh biệt thự vừa nhìn đã thấy Lê Uy Long ngồi trong xe, biết được anh đã quay lại.
Thiên Thành và đội đặc nhiệm lập tức cúi chào Lê Uy Long.
Lê Uy Long thấy nhóm người của Thiên Thành, lập tức kêu tài xế dừng xe.
Sau đó anh chậm rãi bước xuống xe.
Thiên Thành lập tức tiến lên, nói: “Hộ soái, anh đã trở về rồi.”
“Đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, gọi là anh Thiên thôi.” Lê Uy Long nói.
“Dạ vâng, anh Thiên.” Thiên Thành vội vàng sửa lại.
“Dư Hân đâu?” Lê Uy Long hỏi.
“Chị dâu và Nguyễn Tú Cẩm đang ở sân bóng rổ, chuẩn bị thi đấu cùng với Hà Ngọc Lan.” Thiên Thành nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!