Khi nhà họ Chu biết được việc Lê Uy Long là một vị tướng năm sao, lúc đầu cũng không bình tĩnh được
“Lê Uy Long, sao có thể là tướng năm sao được?” Giọng bà Chu run rẩy.
“Đúng vậy, thật sự không thể hiểu được, một kẻ bỏ đi thực sự là một tướng năm sao!” Chu Lệ Ngọc hoảng sợ nói.
“Thật không thể tưởng tượng được, chuyện này làm sao có thể? Chuyện này khẳng định không phải là sự thật!” Trong lòng Tô Ánh Tuyết cực kỳ khủng hoảng, không muốn tin con rể cũ của mình lại là tướng năm sao.
Lúc này, những người đứng ngoài bắt đầu chế giễu nhà họ Chu: “Đó là do nhà họ Chu các ngươi có mắt như mù! Có được một người con rể tuyệt vời như vậy, lại không biết quý trọng, đuổi Lê Uy Long và Chu Nhược Mai ra khỏi nhà họ Chu.”
“Đúng vậy, vừa rồi bà Chu còn nhắc đi nhắc lại, chuyện cắt đứt quan hệ với Chu Nhược Mai, đã vạch ra ranh giới rõ ràng, không cho cô ấy bước vào nhà họ Chu nửa bước.”
“Nói đùa vậy thôi, Chu Nhược Mai là vợ của tướng năm sao, còn muốn trở về nhà họ Chu hay sao? Nhà họ Chu mời họ trở về, bọn họ cũng không nhất định muốn quay về đâu!”
“Tôi nghĩ bây giờ nhà họ Chu hẳn là hối hận đến xanh ruột rồi, vừa rồi nói đoạn tuyệt như vậy, giờ cũng không có đường để quay rồi.”
“Những người nhà họ Chu này vừa rồi chỉ muốn làm mất mặt Chu Nhược Mai, nhưng không ngờ rằng chính mình là người bị đánh vào mặt!”
“Tôi nghe nói trước kia là ông Chu đã muốn Lê Uy Long làm con rể, ông Chu thật có mắt!”
“Đúng vậy, nhớ năm đó ông Chu còn sống, nhà họ Chu nở mày nở mặt đến nhường nào? Hiện tại ông Chu không còn nữa, nhà họ Chu do một đám phụ nữ làm chủ, càng ngày càng thua kém.”
“Đúng vậy, hiện tại nhà họ Chu như một đám hề gió chiều nào xoay chiều ấy, đều là bởi vì những người phụ nữ nịnh hót có mắt không tròng này, nhà họ Chu suy tàn rồi.”
“Nếu như nhà họ Chu không cắt đứt quan hệ với Chu Nhược Mai, không đuổi Lê Uy Long ra khỏi nhà họ Chu, còn có thể dựa vào Lê Uy Long, một người làm quan cả họ được nhờ, đáng tiếc họ không biết quý trọng.”
“Nếu ông Chu còn ở đó, nhà họ Chu tuyệt đối sẽ không nằm trong tình cảnh như này, nhà họ Chu hoàn toàn có thể dựa vào thế lực của Lê Uy Long, trở thành gia tộc danh tiếng của Đại Long. Đáng tiếc, hiện tại hết thảy đều không thể cứu vãn được rồi.”
“Xem ra, để phụ nữ làm gia chủ thật không thích hợp!”
“Đúng vậy, Tô Ánh Tuyết cũng vậy, cho rằng Tập đoàn DG của con gái mình không còn nữa, không còn giá trị lợi dụng nữa, còn vội vàng nói chủ tịch Hân không phải là con gái ruột của mình. Hiện tại, cô ta muốn nhận lại con gái, làm sao có thể được nữa??”
“Chu Lệ Ngọc kia giống như một con chim, từ nhỏ cô ta đã ngang ngược càn quấy, luôn cảm thấy bản thân mình ghê gớm lắm, nói về nhan sắc và tài hoa, thì cô ta không bằng một phần mười chị gái Chu Nhược Mai!”
Nghe được những người xung quanh nói, cả nhà họ Chu đều đỏ mặt tía tai, không có chỗ để chui vào.
Bởi vì những người đứng xem đều nói trúng tim đen, nói đúng chỗ đau, làm họ không thể phản bác được.
Họ muốn tát vào mặt Chu Nhược Mai, nhưng họ không ngờ rằng cuối cùng mình là mới là người bị tát!
Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng thờ ơ nhìn những người ngoài chế giễu nhà họ Chu, hai người không muốn thêm dầu vào lửa, cũng không mở miệng chế giễu nhà họ Chu.
Có thể tha thứ được thì tha thứ, họ cũng không muốn làm khó nhà họ Chu. Nếu hiện tại chính mình cũng chế giễu nhà họ Chu thì xem ra mình cũng không có tố chất rồi.
Các cô không muốn chấp nhặt với những người ở nhà họ Chu, tính toán chi li với bọn họ.
Những người ngoài cuộc này thật ra cũng chỉ là những kẻ gió chiều nào theo chiều ấy, vừa rồi khi Chu Nhược Mai bị mất mặt, bọn họ liền đứng về phía nhà họ Chu, còn cố tình thêm dầu vào lửa. Hiện tại nhìn thấy chồng của Chu Nhược Mai là tướng năm sao, lập tức đứng về phía cô, đối với nhà họ Chu hết lời châm chọc.
Bà Chu lúc này mặt đã trắng xanh, hô hấp dồn dập.
“Bà ơi, cháu cảm thấy thân phận tướng năm sao của Lê Uy Long là giả, bà không cần phải tức giận!” Lúc này, Trần An Khang liền nói.
Trần An Khang vừa nói xong, mọi người xung quanh lập tức im lặng, không hiểu vì sao anh ta lại nói ra những lời vậy.
“Lê Vinh Thiên sao có thể là tướng năm sao giả? Vừa rồi rõ ràng cậu ta mang đồng phục có đính năm ngôi sao lớn mà!” Bà Chu nói.
“Bởi vì Đại Long của chúng ta hiện nay chưa từng trao tặng năm sao cho vị tướng nào! Nếu có trao tặng, một việc lớn như vậy tại sao chúng ta không nghe nói gì?” Trần An Khang nói.
Nghe được những lời này của Trần An Khang, nhà họ Chụ chợt bừng tỉnh!
“Không sai, ở Đại Long thời hiện đại chưa từng có tướng năm sao, chắc chắn là Lê Uy Long giả mạo tướng năm sao! Tuy rằng đồng phục của cậu ta có năm ngôi sao lớn, nhưng cũng không thể chứng minh được điều gì, khẳng định là do cậu ta tự dán lên!” Phan Thiên lúc này cũng nói.
“Thì ra là tướng năm sao giả, vừa rồi làm bà sợ muốn chết.” Bà Chu rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói với mọi người: “Các người đừng làm ầm ĩ, Lê Uy Long này luôn thích giả mạo, còn giả mạo những nhân vật lớn, cậu ta không phải là tướng năm sao đâu.”
Tô Ánh Tuyết cũng nhanh chóng nói: “Không sai, Lê Uy Long đã làm con rể của tôi ba năm, nó có tính cách như thế nào tôi đều biết, nó luôn thích giả mạo người khác. Trước kia còn không phải từng giả mạo Hổ Soái sao?”
“Đúng vậy, loại người này ngay cả Hổ Soái còn dám giả mạo, hiện tại chỉ là giả tướng năm sao, đây xem như đã kiềm lại rồi.” Thúy Họa cũng nói.
“Đúng vậy, Lê Uy Long nếu không giả mạo người khác một ngày thì sẽ không thỏa mái, mọi người không cần lo lắng. Hiện tại cậu ta chỉ là giả mạo tướng năm sao, không giả mạo hộ soá, đã xem như rất khiêm tốn rồi.” Chu Lệ Ngọc nói.
“Tất cả mọi người đều biết Đại Long của chúng ta hiện tại vẫn chưa phong thưởng cho một tướng năm sao nào, Lê Uy Long cho rằng chúng ta không biết nên mới giả mạo, nhưng không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy.” Chu Hoàng Lâm nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!