Lúc này, gã sát thủ bí ẩn đã lao về phía Chu Nhược Mai.
Chu Nhược Mai quyết định phải thoát ra khỏi khu rừng ngay lập tức!
Gã trượt chân ngã xuống đất nhưng ngay lập tức vùng lên đuổi kịp cô gái tội nghiệp đang cố gắng chạy ra khỏi khu rừng.
"Chạy đi đâu! Dừng lại cho tôi!" Gã hét lên khi đuổi theo phía sau Chu Nhược Mai
" Cứu! Cứu tôi với! ..." Chu Nhược Mai vừa chạy vừa cố gắng hét thật to.
Tuy nhiên, ở vùng đất hoang vắng này, đến ma cũng chẳng có thì ai có thể đến mà cứu cô được!
Nghe thấy tiếng chân ngày càng gần, Chu Nhược Mai tuyệt vọng nghĩ rằng không thể nào thoát được gã sát nhân bệnh hoạn kia.
Ở nơi hoang vắng này, nếu phải rơi vào tay kẻ giết người biến thái này thì sống còn tệ hơn cả chết! Thà chết đi còn hơn!
Chu Nhược Mai vô cùng hối hận. Cô luôn là người nhanh nhẹn và thông minh vậy mà lần này lại lầm lỡ mà tin vào một kẻ sát nhân trên mạng. Đúng là người ta thường nói, khôn ba năm dại một giờ!
Cô thực sự hối hận vì đã không nghe lời khuyên của Lê Uy Long!
Đúng lúc này, Chu Nhược Mai nhìn thấy một cái cây lớn ngay trước mặt. Không do dự cô quyết định đâm sầm vào gốc cây đó.
Cô thà chết còn hơn bị sỉ nhục. Cô sẽ đâm vào gốc cây và tự sát!
Đột nhiên, một bóng dáng bất ngờ xuất hiện phía sau cái cây lớn và nhanh chóng bước tới ôm chầm lấy Chu Nhược Mai!
"Thả tôi ra! Để cho tôi chết!" Chu Nhược Mai gầm lên.
Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô: "Chà, em muốn chết cái gì?"
Bất ngờ! Một sự bất ngờ ấm áp! Chính là chồng cô, Lê Uy Long, đang giữ tay cô lại!
"Uy Long, sao anh lại ở đây?" Chu Nhược Mai sửng sốt. Cô không ngờ Lê Uy Long lại có thể xuất hiện ở đây khi cô gặp nguy hiểm!
"Tôi vừa đi qua." Lê Uy Long nói.
Vừa nãy, khi đến khu rừng này, vì muốn xem Chu Nhược Mai đang làm gì ở đây, nên anh lặng lẽ trốn sau cái cây lớn này. Thật không ngờ trước khi kịp nhận thức được việc gì đang diễn ra, anh thấy Chu Nhược Mai đang lao thẳng vào cái cây trong tuyệt vọng.
Anh dang cánh tay ra, giữ lấy vai cô, không để cho cô thực hiện được ý định dại dột của mình!
"Mày là ai?" Gã sát nhân đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông cao lớn xuất hiện cạnh cái cây. Hắn bất ngờ, dừng lại gằn giọng hỏi.
"Tao là chồng cô ấy, Lê Uy Long." Lê Uy Long lạnh lùng nói.
Gã sát nhân sững người trong giây lát. Không phải đã dặn đi dặn lại là cô ta chỉ được phép đến một mình sao? Vậy mà cô ta lại dám đưa cả gã chồng đến! "Anh là ai?" Lê Uy Long lạnh lùng hỏi.
"Tao là sát thủ ! Sát thủ chuyên nghiệp! Không muốn chết thì hãy tránh ra!" Hắn gằn từng tiếng.
Những gì Chu Nhược Mai nói tối qua lướt nhanh trong đầu Lê Uy Long. Vậy ra cô mạo hiểm ở đây là để tìm kiếm một kẻ giết người thuê trả mối thù với Trương Minh Trí và Lưu Bảo Thục cho cha của anh sao?
"Một sát thủ?" Lê Uy Long nói một cách khinh bỉ.
"Chính xác! Những thể loại tép riu như mày đã từng chết dưới tay tao vô số! Mày chưa bao giờ nghe một về những kẻ giết người vô thanh vô thức, đến và đi không để lại một dấu vết hay sao?"
"Nhược Mai, là kẻ mà tối qua em đã nói đây sao?" Vẻ không quan tâm tới tên sát thủ bệnh hoạn, anh quay sang hỏi Chu Nhược Mai.
"Vâng ... Vâng." Chu Nhược Mai vẫn còn sốc.
Nhận được xác nhận từ phía Chu Nhược Mai, Uy Long không nói nên lời.
"Đó là kẻ mà em thuê, vậy sao khi nãy em lại phải bỏ chạy?" Lê Uy Long không hiểu được tình huống vừa nãy, nên anh hỏi lại.
Chu Nhược Mai bối rối: "Gã này rất biến thái. Ngoài việc đòi tiền giết thuê hắn ta còn đòi… ".
"Hắn ta còn đòi gì nữa?" Lê Uy Long gặng hỏi.
"Hắn muốn tôi phục vụ hắn." Chu Nhược Mai cuối cùng cũng nói ra điều đó một cách khó khăn.
Cơn giận dữ sôi trào trong nháy mắt. Một kẻ bệnh hoạn đòi ăn hiếp vợ của anh ta!
Chu Nhược Mai là hoa khôi số một ở đất này nên không có gì khó hiểu khi luôn có bao nhiêu kẻ nhòm ngó, vô số lời ong bướm ve vãn xung quanh. Và với tư cách là một người chồng làm sao Lê Uy Long có thể bỏ qua cho một gã như thế này được.
"Dù mày là thánh thần phương nào đi nữa thì mau cút xéo khỏi đây. Đừng cản trở việc của tao với cô gái này. Nếu không, đây sẽ là nơi mày chôn xác!" Gã sát thủ dữ dội nói.
"Đừng nói suông nữa! Tao muốn xem mày có bản lĩnh gì mà dám động vào cô ấy! Nhưng tao khuyên, mày nên suy nghĩ lại thật kĩ trước khi động thủ!" Lê Uy Long lạnh lùng nói.
"Vậy hãy mở to mắt ra mà nhìn nắm đấm của tao!" Hắn vung tay ra một đòn thật mạnh.
"Cẩn thận! Hắn ra tay kìa!" Chu Nhược Mai vội kêu to khi kẻ sát nhân bắt đầu di chuyển.
Lê Uy Long thờ ơ chờ đợi gã giết thuê ra đòn. Nhưng hắn chỉ như một con bọ ngựa, vung cánh tay lên một cách khoe mẽ, hòng dọa dẫm đối thủ mà thôi.
"Mày đã chơi đủ chưa? Mày có cần phải khởi động trước khi chiến đấu không?" Lê Uy Long có chút thiếu kiên nhẫn.
Nhận thấy không thể nào dọa dẫm được địch thủ, gã sát nhân không còn cách nào khác ngoài việc phải cắn răng lao vào một trận chiến thực sự.
"Nhìn đây!" Hắn hét lên, rồi dồn toàn lực lao về phế Lê Uy Long với một tốc độ đáng sợ.
Chu Nhược Mai thấy cuối cùng gã biến thái đã thực sự ra tay, cô sợ đến nổi bủn rủn cả đầu gối, vội vã trốn đằng sau Lê Uy Long.
Rất nhanh Lê Uy Long xoạc chân, hướng thẳng về phía tên sát thủ!
"Hự! Á…!" Lãnh một cước vào bụng mạnh như trời giáng, hắn bay về phía sau và hét lên như lợn!
Chứng kiến khoảnh khắc bạo lực vừa qua, Lê Nhược Mai sốc! Một kẻ giết thuê tuyên bố đã từng lấy đi mạng của bao nhiêu con người lại bại dưới tay chồng cô chỉ sau một cú đã được sao?
"Bang!" Lưng hắn đập mạnh vào một cây lớn phía sau và dính ngay vào đó. Một ngụm máu phun ra từ miệng hắn.
Sau đó, hắn ta ngã từ trên cây xuống đất và không thể đứng lên được nữa.
Nhìn thấy tình huống này, Chu Nhược Mai chết lặng. Không lẽ đây chỉ là một kẻ giết thuê giả mạo hay sao?
"Có vẻ em thuê được một kẻ hạng xoàng thôi! Bản lĩnh này sao có thể giết người được chứ?" Chu Nhược Mai không thốt nên lời khi nghe Lê Uy Long nói.
"Tôi ..."
Kẻ này quá tệ hay chồng cô quá giỏi?
"Sau này đừng nhẹ dạ cả tin với những kẻ giả danh trên mạng. Bên cạnh em mới là những bậc thầy thực sự đó!" Lê Uy Long nắm lấy cơ hội nhắc nhở Chu Nhược Mai, nếu không cô sẽ lại mắc phải loại sai lầm này trong tương lai.
"Những bậc thầy thực sự bên cạnh tôi? Anh đang đề cập đến ai?" Chu Nhược Mai hỏi.
"Đó là chồng của em. Là tôi đấy!"
Lê Uy Long không nói nên lời! Người vợ lạnh lùng của anh lại trở nên ngu ngốc như vậy khi nào thế?
Câu nói của Lê Uy Long khiến Chu Nhược Mai không thể phủ nhận. Có vè như cô hơi giống nhân vật nữ trong bộ truyện Thiên Long mà cô đã từng đọc. Không hề hay biết người đàn ông cạnh cô ta, Thiên Long, là một bậc thầy môn phái Astral.
Lúc này, Thiên Thành vội vã chạy tới.
"Anh Long, chuyện gì xảy ra vậy?" Thiên Thành lên tiếng ngay khi vừa xuất hiện.
Vừa nghe tiếng kêu cứu của Chu Nhược Mai, cảm thấy tình hình không ổn nên anh ta vội vã chạy tới.
"Một tên sát thủ muốn tấn công vợ tôi." Lê Uy Long trả lời.
"Cái gì? Một tên sát thủ? Một kẻ giết người? Hắn đâu rồi?" Thiên Thành ngạc nhiên hỏi.
"Là kẻ đang nằm trên mặt đất đằng kia." Lê Uy Long chỉ vào gã đàn ông đeo mặt nạ màu đen đang nằm rúm ró trên mặt đất phía đằng xa.
"Thật là một kẻ gan to tày trời, lại dám tấn công chị dâu tôi. Tôi sẽ dọn dẹp hắn ta sạch sẽ!" Thiên Thành dứt lời, hùng hổ xông lên phía trước.
"Em có muốn xem xem em đã thuê loại sát thủ nào không?" Lê Uy Long hỏi Chu Nhược Mai.
"Có! Đi." Với Lê Uy Long bên cạnh, Chu Nhược Mai đột nhiên cảm thấy một loại cảm giác an toàn chưa từng thấy. Vì vậy cô muốn xem dưới lớp mặt nạ kia là gương mặt lừa đảo nào.
Thế là Lê Uy Long đưa Chu Nhược Mai đi tới.
Gã đàn ông run lên từng cơn vì sợ khi nhìn thấy Lê Uy Long và Thiên Thành đồng thời tiến về phía mình.
Hắn đã nếm qua sức mạnh của Uy Long nên hắn ta thực sự sợ hãi.
Thiên Thành không do dự, đưa tay giật chiếc mặt nạ màu đen hắn đang đeo trên mặt.
Một khuôn mặt cực kỳ xấu xí xuất hiện trước mặt mọi người.
Chu Nhược Mai sắp ngất xỉu khi nhìn vào gương mặt xấu xí tới mức khó hình dung đó. Cô không thể không cảm thấy vui mừng trong lòng bởi may mắn thay Lê Uy Long lại xuất hiện kịp thời. Nếu không, bị hủy hoại dưới tay kẻ này thì cảm giác còn kinh tởm hơn là nuốt phải một con ruồi vào họng!
"Em đã chi bao nhiêu tiền để mời một kẻ như thế này tới?" Lê Uy Long hỏi Chu Nhược Mai.
"Mất hai ... hai tỉ..." Chu Nhược Mai bối rối nói.
"Một kẻ giết người như vậy đáng giá hai tỉ?" Lê Uy Long không nói nên lời.
Chu Nhược Mai đỏ mặt, im lặng.
"Nói xem. Mày là ai?" Lê Uy Long bắt đầu ép người đàn ông mặc đồ đen.
"Tôi ... tôi thực sự chỉ là một kẻ vô công rỗi nghề nghèo khổ. Xin hãy để tôi đi!" Hắn nài nỉ.
"Em thấy chưa. Những kẻ như thế này trên mạng nhiều vô số." Lê Uy Long nói với Chu Nhược Mai.
Chu Nhược Mai đã vô cùng xấu hổ, lúng túng giải thích: "Chỉ là vì tôi quá nôn nóng trả thù cho bố nên tôi đã vội vã tin nhầm người…"
"Em đã nói với hắn ta rằng em muốn giết Trương Minh Trí và Lưu Bảo Thục?" Lê Uy Long cảnh giác hỏi.
"Vâng. Tôi vốn nghĩ hắn ta thực sự là một kẻ giết thuê có bản lĩnh nên tôi đã nói với hắn." Chu Nhược Mai nói.
"Em không cần phải can thiệp vào chuyện trả thù này. Tôi sẽ tự mình tìm cách." Lê Uy Long không muốn để Chu Nhược Mai phải lo lắng quá nhiều.
"Tôi hiểu rồi." Chu Nhược Mai đã thực sự nhận thức được mức độ nguy hiểm của câu chuyện. Dù sao, Lê Uy Long thực sự phi thường, tài năng. Vậy hãy để anh ta tự mình trả thù cho bố.
"Anh Long, anh định xử lý kẻ này thế nào?" Thiên Thành hỏi.
"Hắn ta biết quá nhiều bí mật, và hắn ta còn dám lừa vợ tôi nữa. Không biết có bao nhiêu người nhẹ dạ cả tin đã bị hắn hãm hại. Loại người này, sống là một tai họa, nếu để hắn yên thân hôm nay thì những ngày tiếp theo hắn sẽ lại làm hại người khác." Lê Uy Long lạnh lùng nói.
Chu Nhược Mai giật mình khi nghe Lê Uy Long nói. Những lời nói đó thật giống với những lời nói trong buổi họp lớp đẫm máu hôm trước mà cô và anh ta từng tham dự. Anh ta muốn Thiên Thành giết người đàn ông này sao?
"Tôi đã hiểu." Ngay khi nói xong, Thiên Thành túm lấy bàn tay của người đàn ông mặc đồ đen và kéo hắn ta về phía sâu trong rừng.
"Anh định làm gì? Xin hãy buông tôi ra. Tôi xin trả lại tiền cho anh. Làm ơn hãy để tôi đi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!