Cùng lúc này, tại gia đình họ Trương...
"Mẹ à, con đã đích thân gọi cho Chủ tịch Hoàng đêm qua và bảo ông ấy bắt Lê Uy Long. Bây giờ cũng đã hơn một ngày trôi qua rồi, tại sao vẫn chưa có tin tức gì về việc hắn ta bị bắt?" Trương Minh Nghị lo lắng nói.
“Lê Uy Long, tên sát nhân đó vẫn còn đang nhởn nhơ ở ngoài sao? Chẳng lẽ Chủ tịch Hoàng không chịu giúp chúng ta nữa sao?" Phan Hoài Lan sợ sệt nói.
"Chủ tịch Hoàng là một con cáo già. Ông ta đã hứa với ta tối qua, nhưng đến giờ vẫn chưa có hành động gì. Có lẽ ông ta vẫn còn lo ngại chuyện gì đó." Tạ Ngọc Liên cau mày nói.
"Vậy thì chúng ta nên làm gì bây giờ? Lê Uy Long này hung hăng đến mức dám tấn công và phế tự Trí Nhi ngay trước mắt bao nhiêu người. Con không thể nuốt trôi mối hận này!" Phan Hoài Lan giận dữ nói.
"Trương Minh Trí bị phế tự là chuyện nhỏ. An nguy của Trương gia trước mắt mới là chuyện lớn! Lê Uy Long đã cho chúng ta thời hạn bảy ngày. Bây giờ bốn ngày đã trôi qua. Nếu lúc này chúng ta lại nản chí mà từ bỏ việc trừ khử hắn ta, con e là Trương gia sẽ sớm bị hủy hoại trong tay hắn mất thôi!" Trương Minh Nghị sốt ruột nói.
Ông ta vừa dứt lời, mọi người có mặt đều tỏ ra sợ hãi. Bởi vì sức mạnh của Lê Uy Long thực sự rất đáng sợ, nếu anh ta không bị giết trong vòng ba ngày tới, anh ta hoàn toàn có khả năng tiêu diệt toàn bộ Trương gia này!
"Mẹ ơi, tại sao mẹ không thử gọi cho anh hai! Hãy để anh ấy ra mặt và gây áp lực cho Chủ tịch Hoàng, buộc ông ấy phải bắt giữ tên khốn Lê Uy Long đó, sau đó chúng ta có thể dễ dàng tìm cách giết hắn ta rồi!" Phan Hoài Lan gợi ý.
"Đúng vậy. Mẹ à, chúng ta không thể ngồi yên mà chờ đợi được. Phải nhờ đến anh con thôi!" Trương Minh Nghị cũng nói.
"Chưa đến nước cuối cùng thì chưa phải gọi đến anh con. Vẫn còn ba ngày nữa, ta có một cách khác." Tạ Ngọc Liên nói.
"Mẹ à, mẹ có cách gì khác?" Trương Minh Nghị hỏi.
Mắt Tạ Ngọc Liên lóe lên một tia ác độc:
"Mặc dù xét về mặt vũ lực chúng ta không thể so được với Lê Uy Long, nhưng chúng ta có thể chi tiền để thuê kẻ khác giết hắn!"
Thuê sát thủ lấy mạng hắn?
Toàn bộ những kẻ trong phòng đều như đột nhiên được khai sáng đầu óc!
"Đúng! Vậy mà sao ta không nghĩ ra sớm hơn nhỉ! Chúng ta có thể thuê kẻ khác giết hắn!"
"Những gì chúng ta có là tiền. Để giết người, chúng ta không phải tự làm điều đó, thuê kẻ khác giết hắn chính là thượng sách!"
"Mẹ ơi, mẹ vẫn là người thông minh nhất!"
"Chính xác. Thuê sát thủ lấy mạng hắn thật sự là một ý tưởng hay, dễ hơn nhiều là việc ngồi đây nhờ Giám đốc Hưng giúp bắt người!"
"Lê Uy Long này thực sự rất mạnh. Phải tìm được một kẻ giỏi hơn hắn mới đảm bảo mọi việc thành công ngay từ đầu!"
Tất cả đều đồng ý..
"Hãy nhanh bắt tay vào việc tìm một kẻ như thế. Tiền không thành vấn đề! Không còn nhiều thời gian, chúng ta phải làm càng nhanh càng tốt. Lần này, chúng ta phải giết Lê Uy Long!" Tạ Ngọc Liên quyết định.
...
Ngày hôm sau, Chu Nhược Mai không tự lái xe mà được Lê Uy Long chở đi làm bằng chiếc Bugiga Weilong.
Giống như hôm qua, chờ cho Chu Nhược Mai khuất sau cánh cửa phòng làm việc, Lê Uy Long mới bước vào tòa nhà công ty.
Sau khi đến văn phòng Chủ tịch, anh nhấc máy gọi Tổng giám đốc Ngô Tường Ninh.
"Chủ tịch, hôm nay anh có gì phân phó?" Ngô Tường Ninh hỏi khi cô bước vào. Cô ấy hơi lạ. Kể từ khi Lê Uy Long tiếp quản Tập đoàn DG, anh hiếm khi đến đây. Vậy từ hôm ấy tới giờ anh ta đã ở đây hai ngày liên tiếp!
"Bây giờ chúng ta có thể giao một số dự án cho gia đình họ Chu rồi." Lê Uy Long nói.
"Chủ tịch quyết định rồi sao? Vậy hiện tại chúng ta đang có một dự án phát triển bất động sản ở phía nam thành phố. Tôi sẽ giao dự án này cho Công ty nhà họ Chu thực hiện!" Ngô Tường Ninh đáp lời.
Cô biết rằng sau đám cưới, Lê Uy Long đã chính thức được thừa nhận ở gia đình họ Chu. Khi anh đã mở lời quyết định cho DG hợp tác với công ty của Chu gia thì tất nhiên cần phải chọn một số dự án tốt cho gia đình họ.
"Được rồi. Vậy cô hãy nói lại với Nhược Mai rằng Chủ tịch đã đồng ý giao dự án cho Chu gia là được." Lê Uy Long nói ngắn gọn.
"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ thực hiện ngay." Ngô Tường Ninh đang chuẩn bị rời đi khi kết thúc câu chuyện.
"Đợi một chút." Lê Uy Long đột nhiên nhớ ra điều gì đó.
"Anh còn có lệnh gì nữa, thưa Chủ tịch?" Ngô Tường Ninh hỏi.
"Cô hãy nói với Nhược Mai rằng tôi muốn cha cô ấy, bố vợ tôi Chu Hòa, chịu trách nhiệm cho dự án này" Lê Uy Long nói thêm.
Uy Long biết rằng sau khi con gái ông, Chu Nhược Mai cưới mình, địa vị của ông trong gia đình nhà họ Chu ngày càng thấp. Do đó, anh muốn nhân cơ hội này giúp bố vợ khôi phục lại vị trí được trọng vọng trước kia. Đồng thời, anh cũng thích sự trung thực của ông Chu Hòa. Nếu dự án này được bàn giao cho những người khác của Chu gia, chắc chắn nó sẽ bị bớt xén một cách không minh bạch.
"Được rồi, tôi nhớ." Ngô Tường Ninh nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!