"Một dự án lớn như vậy mà Chủ tịch đồng ý giao cho Chu Thành sao?" Chu Nhược Mai vô cùng ngạc nhiên.
"Đúng vậy. Tuy nhiên anh ấy muốn cha cô phải là người chịu trách nhiệm của dự án !" Ngô Tường Ninh tiếp tục.
Chu Nhược Mai lại sững sờ: "Tại sao không phải ai khác trong gia đình tôi mà Chủ tịch lại muốn bố tôi điều hành Dự án?"
"Tôi không biết lý do cụ thể cho việc này. Có thể anh ấy ấn tượng với năng lực của cha cô chẳng hạn."
Tất nhiên, Ngô Tường Ninh nhớ lời dặn của Lê Uy Long. Cô sẽ không nói với Chu Nhược Mai rằng bố cô vốn là bố vợ của ngài Chủ tịch tập đoàn.
"Được. Nếu bố tôi có thể tiếp quản dự án này, chắc chắn ông sẽ làm tốt." Vẻ phấn khích làm rạng ngời khuôn mặt Chu Nhược Mai.
Cô biết rõ mấy năm gần đây cha cô gần như không có tiếng nói trong gia đình. Mọi hoạt động kinh doanh của Chu Thành đều bị thâu tóm trong tay người chú Chu Hữu Lộc. Bây giờ cha cô được phụ trách một dự án lớn như thế, chắc chắn bà của cô sẽ phải nhìn cha bằng con mắt khác.
"Vậy thì tốt. Cô nên thông báo ngay cho bố cô để sắp xếp ký hợp đồng!" Ngô Tường Ninh mỉm cười vui vẻ.
"Cảm ơn Tổng giám đốc. Tôi sẽ gọi cho ông ấy ngay bây giờ."
Nói xong, cô lấy điện thoại di động ra và gọi cho bố.
...
"Nhược Mai, có chuyện gì vậy?" Chu Hòa thấy số máy của con gái hiện lên màn hình điện thoại liền lập tức trả lời.
"Bố, Chủ tịch tập đoàn DG đã đồng ý hợp tác với công ty của gia đình chúng ta rồi ạ!" Chu Nhược Mai thông báo nhanh.
"Thật sao! Vậy thì tốt quá!" Chu Hòa hào hứng nói. Con gái ông có thể mang về các dự án cho Chu Thành thì nhất định tương lai sẽ không bị cười nhạo trong Chu gia nữa.
"Vâng. Hiện tại có một dự án bất động sản rất lớn ở phía nam thành phố sẽ được bàn giao cho Công ty Chu Thành của gia đình chúng ta. Thêm nữa Chủ tịch còn muốn cha trực tiếp tiếp quản dự án này." Chu Nhược Mai tiếp tục nói.
"Tại sao Chủ tịch lại muốn bố phải đích thân đứng đầu dự án?" Chu Hòa ngạc nhiên hỏi.
"Con cũng không biết. Có thể Chủ tịch biết năng lực tốt của bố!" Chu Nhược Mai ngập ngừng.
"Thật kỳ lạ! Vị chủ tịch của tập đoàn DG mà con nói phải là ai mới được chứ? Làm sao ông ta lại biết được khả năng của bố nhỉ?" Chu Hòa thậm chí còn bối rối hơn.
"Bố, đừng suy đoán gì nữa. Bố hãy chuẩn bị đến ký hợp đồng chỗ con. Đây là một dự án lớn." Chu Nhược Mai không thể che giấu sự phấn khích của mình.
"Được rồi, bố sẽ qua đó ngay." Chu Hòa gật đầu.
"Chà, con sẽ đợi bố trong văn phòng nhé." Chu Nhược Mai reo vui như một đứa trẻ.
"Được, con gái."
Sau khi Chu Hòa cúp điện thoại, ông lập tức lái xe đến Tập đoàn DG.
Khi ông xuất hiện tại phòng làm việc của con gái, hợp đồng đã được cô chuẩn bị sẵn sàng.
"Đây! Đây là hợp đồng của dự án. Bố hãy kiểm tra và ký tên nếu không có vấn đề gì!" Chu Nhược Mai đưa hợp đồng cho Chu Hòa xem xét.
"Còn kiểm tra gì nữa? Con là con gái của bố. Con làm gì bố cũng luôn tin tưởng và tán thành hết !" Ông hào hứng nói khi cầm bản hợp đồng.
Chu Nhược Mai mỉm cười: "Vậy bố hãy ký tên vào đây đi!"
Tất nhiên một cô gái chất phác, chân thành như cô sẽ không lừa dối gia đình họ Chu, nói gì đến bố của cô. Nếu mọi việc suôn sẻ, dự án này có thể mang lại lợi nhuận hàng mấy trăm tỉ đồng cho gia đình họ Chu.
Chu Hòa ký tên và hoàn tất hợp đồng.
"Nhược Mai, nếu không có vấn đề gì nữa bố muốn về ngay! Bố muốn thông báo với bà của con tin tốt này để bà vui." Chu Hòa nói sau khi ký hợp đồng.
"Vâng. Vậy bố về cẩn thận nhé." Chu Nhược Mai thân thiết nắm tay và đưa cha cô ra ngoài xe.
...
Khi Chu Hòa trở về, ông nhanh chóng tới phòng bà Chu và đưa bản hợp đồng cho bà ta xem. Bà ta không giấu nổi sự vui mừng. Cuối cùng Công ty Chu Thành của Chu gia đã có thể tiếp tục nối lại con đường hợp tác với Tập đoàn DG như gia đình bà ta hằng ao ước..
"Ta biết ngay mà. Nhược Mai là đứa coi trọng tình cảm gia đình. Tối qua chúng ta mất công thuyết phục nó chút nhưng đổi lại hôm nay ta đã có bản hợp đồng đáng giá này." bà Chu đứng lên, đi đi lại lại trong phòng.
"Vâng, thưa mẹ. Dự án này mà thành công sẽ mang về cho gia đình ta hàng mấy trăm tỉ!" Chu Hòa hào hứng nói.
"Đây chỉ là khởi đầu. Miễn là Nhược Mai còn nắm giữ chức vụ chủ chốt của tập đoàn DG thì sau này Chu gia của chúng ta lo gì không nhận được những dự án béo bở. Hôm nay ta rất vui. Tối nay ta sẽ tiếp tục đãi tiệc gia đình mời Nhược Mai và Lê Uy Long tới ăn tối !" bà Chu hào hứng.
Vì thế bà ta tiếp tục bấm số gọi Nhược Mai để mời hai vợ chồng qua nhà dùng bữa.
Chu Nhược Mai không muốn bà mất vui nên đành miễn cưỡng nhận lời.
Hết giờ làm, Uy Long lại tới phía chân cầu thang đợi Chu Nhược Mai. Hôm nay cô không lái xe vì biết chắc anh sẽ lại qua đón.
Tiếc là cô không hề biết cả ngày anh chẳng đi đâu mà ở rất gần cô, trong cùng tòa nhà. Và thậm chí người chồng bất đắc dĩ của cô còn là Chủ tịch của Tập đoàn DG hùng mạnh!
"Hôm nay, bà tôi lại mời chúng ta tới nhà ăn tối."
Chu Nhược Mai bận rộn cả ngày nên không có thời gian để gọi Lê Uy Long để nói về chuyện đó.
"Được rồi, em hãy lên xe đi." Lê Uy Long phải đích thân đưa Chu Nhược Mai đi đề phòng bất trắc.
Một là vì hôm nay cô không đi xe, và thứ hai là vì chỉ còn hai ngày trong thời hạn bảy ngày mà anh dành cho gia đình họ Trương và đám tay chân của Lưu Bảo Thục. Chúng có thể sẽ hành động bất cứ lúc nào, vì vậy anh càng phải theo sát cô trong những ngày tới.
Lên xe, Chu Nhược Mai vui vẻ thông báo: "Tôi muốn nói với anh một tin tốt lành. Vị Chủ tịch tập đoàn, đồng đội của anh đã đồng ý giao một dự án lớn cho công ty Chu Thành."
"À." Lê Uy Long vốn đã biết chuyện đó, vì vậy anh đáp lời cô có phần thờ ơ.
"Sao anh có vẻ không ngạc nhiên chút nào vậy? Tôi không ngờ vị Chủ tịch Tập đoàn DG lại trân trọng anh đến thế!" Chu Nhược Mai hơi cúi đầu.
"Tất nhiên là vậy. Tôi đã nói với em rồi. Tôi và anh ấy là đồng đội vào sinh ra tử, nên chắc chắn với anh ấy ý muốn của em cũng là ý muốn của tôi." Lê Uy Long mỉm cười dịu dàng với cô.
"Cảm ơn anh, vì đã giúp đỡ gia đình họ Chu của chúng tôi rất nhiều." Chu Nhược Mai ngập ngừng nói, đôi má ửng hồng xinh đẹp. Cô chưa bao giờ nói lời cảm ơn với Lê Uy Long. Hôm nay là lần đầu tiên cô nói.
"Cảm ơn sao? Tôi không quan trọng lời cảm ơn của em lắm. Nhưng em đã hứa với tôi rồi, đừng quên!" Lê Uy Long mỉm cười còn dịu dàng hơn nữa.
"Tôi đã hứa gì với anh?" Chu Nhược Mai thẹn thùng tới nỗi không dám ngẩng đầu lên nhìn.
"Đêm qua em đã nói với tôi rằng nếu tôi giúp Chu gia giành được dự án, em sẽ làm điều đó với tôi một lần nữa, em nhớ không? Giờ em có hối hận không?" Lê Uy Long tấn công trực diện.
Khuôn mặt của Chu Nhược Mai phớt hồng như một trái đào vừa chín tới. Thật ra ban đầu cô chỉ muốn sử dụng điều đó để tạo động lực cho Lê Uy Long những mong anh ấy cố gắng nói những điều tốt đẹp với vị Chủ tịch kia về Chu gia. Vốn là Uy Long luôn phải chịu ấm ức với những người trong gia đình họ Chu nên cô sợ khi đứng trước lựa chọn giúp đỡ hay không giúp đỡ, anh ấy sẽ không cố gắng hết sức mình.
Thật bất ngờ, anh ta thực sự đã làm xong chuyện đó, và hơn nữa vẫn còn nhắc nhở cô về lời hứa của tối hôm qua!
"Tôi … tôi không phải là người không biết giữ lời hứa. Khi nào chúng ta về tôi… tôi… sẽ…!" Chu Nhược Mai càng ấp úng và đỏ mặt hơn. Vẻ e thẹn của cô làm lòng một tướng soái sa trường khô khan như Uy Long phải mềm nhũn. Lòng anh vô cùng kích động.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!