Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

"Lớp trưởng, thể diện của anh thật sự là lớn ghế đó, nhờ có anh mà chúng tôi mới có thể tới chỗ sang trọng như này. Đây chính là nhà hàng cao cấp Giang Trung, bàn tiệc ở đây, một bàn chí ít cũng hai triệu nhỉ?" 

"Lớp trưởng, anh còn chưa đi tỏ tình với Lâm Y đi, đây chính là cơ hội tốt đó." 

Bạn học năm nhất đều đứng vây quanh Trương Luân, không ngừng nịnh hót. 

Nhận được vô vàn lời nịnh hót đó, Trương Luân cảm thấy mình rất có lời. 

Lúc này đây, anh ta cảm thấy rất khoan thai. 

Anh ta thật sự cho rằng là Lâm Y nể mặt của anh ta mới mời toàn bộ bạn học năm nhất tham gia tiệc rượu sinh nhật này. 

Anh ta buộc lòng phải đi tỏ tình rồi. 

Dường như cũng đã nghĩ đến cảnh tượng mình lấy nhẫn kim cương ra tỏ tình, rồi Lâm Y bên này sẽ gật đầu đồng ý. 

Nghĩ tới đây, cả người anh ta cũng kích động theo. 

"Lớp trưởng, nhanh đi tỏ tình đi." 

Dưới sự thúc giục của không ít người, Trương Luân cũng một bụng tự tin. 

Anh ta quét mắt nhìn khắp cả hiện trường, thấy Lâm Y đang đứng cùng với một vài người phụ nữ khác, vừa cười vừa nói chuyện. 

Anh ta lấy ra chiếc nhẫn kim cương đã chuẩn bị từ trước, đi về phía người kia dưới sự chăm chú của rất nhiều ánh mắt. 

Trường Luân đi tới trước mặt Lâm Y. 

"Hm?" 

Lâm Y nhìn qua Trương Luân. 

Người kia mặc âu phục màu trắng, da dẻ của anh ta vốn rất đẹp, ngũ quan cũng khá là tinh tế, kiểu tóc làm theo kiểu mấy anh chàng siêu sao Hàn Quốc, rất có khí chất. 

Dưới không ít những ánh nhìn chăm chú của mọi người, Trương Luân quỳ một gối xuống. 

"Lâm Y, từ lần đầu nhìn thấy em, dáng vẻ của em đã khắc sâu vào trong đầu của anh rồi. Anh lúc nào cũng mơ thấy em, cuộc sống có em, anh như có cả thế giới này, không có em, cả thế giới với anh như cũng không tồn tại nữa. Anh biết em cũng yêu anh, bây giờ, anh chính thức bày tỏ lòng mình ở ngay trước mặt em. Lâm Y, làm bạn gái anh đi." 

"Wao..." 

"Thật là lãng mạn." 

"Nếu tôi là Lâm Y thì tốt quả rồi." 

"Wao, thật là lãng mạn quá, chừng nào thì người yêu trong mơ của tôi mới xuất hiện đây." 

Một vài cô gái ở hiện trường đó không ngưng xuýt xoa, cảm động đến sắp khóc. 

Hận bản thân mình không thể là Lâm Y. 

Lâm Y ở đây mỉm cười. 

Cô ta nhìn Trương Luân quỳ một chân xuống đất mà hai tay ôm trước ngực, bày ra vẻ mặt trêu chọc: “Trương Luân, là ai cho anh tự tin đó vậy, anh cảm thấy mình có chỗ nào xứng được với tôi?" 

"Năng lực? Theo như tôi biết thì dù nhà họ Trương mấy người có chút tiền của, nhưng mà anh cũng là một cậu ấm ngồi bát vàng, là cậy vào gia thế của nhà họ Trương thôi chứ không có tài cán gì." 

"Tài sản? Với chút tài sản của nhà họ Trương mấy người thậm chí còn không sánh nổi với công ty con của nhà họ Lâm chúng tôi." 

"Anh lấy dũng khí từ đâu vậy?" 

"Còn tự tin nữa, đào ở đâu ra thế?" 

Giọng nói của Lâm Y vang vọng khắp nơi. 

Trương Luân nghe như thế, lập tức trợn tròn hai mắt. 

Kịch bản câu chuyện không phải như thế mà. 

Không phải là vì người này thích anh ta mới mời anh ta, mời cả lớp của anh ta tới tham gia buổi tiệc sinh nhật này sao? 

Người này còn đích thân đứng ở cửa ra vào chờ anh ta nữa kia mà. 

Vây, vậy làm sao có thể từ chối anh ta được? 

Bị từ chối, còn bị vả mặt thẳng thừng, Trương Luân có hơi ngơ ngác, quỳ trên mặt đất nửa ngày cũng không kịp phản ứng lại. 

"Ha ha..." 

"Nghe nói, cậu chủ Trương theo đuổi Lâm Y rất lâu, tới tập đoàn Trường Sinh tặng hoa lại bị đuổi ra ngoài rất nhiều lần, anh ta lại dám tỏ tình ở ngay tiệc sinh nhật của Lâm Y, thật sự là không biết đào đầu ra can đảm nữa. Lẽ nào anh ta không biết sự chênh lệch của nhà họ Trương và nhà họ Lâm sao?" 

"Cũng đúng nha, đến cả cậu chủ Cổ là Cổ Dật Hiên mà tổng giám đốc Lâm còn thấy chướng mắt, huống chi là Trương Luân." 

Nghe có rất nhiều người đang bàn tán về mình, Trương Luân cũng cuống lên rồi. 

Anh ta sốt ruột, đầu đổ đầy mồ hôi. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận