Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Tiêu Dao Vương thở phào nhẹ nhõm.
Chuyện của Giang Thần, ông ta đã điều tra rồi.
Tuy là tính tình của Giang Thần nóng nảy, nhưng cũng chưa bao giờ hại người vô tội, những người mà anh ra tay đều là những người đáng chết.
Mấy chục người chết đều là những người đáng chết, anh hoàn toàn có thế trấn áp được.
“Đây là lần cuối cùng.”
Tiêu Dao Vương đứng dậy bỏ đi ngay.
Sau khi Tiêu Dao Vương bỏ đi, Giang Thần cũng không ở lại lâu. Sau khi chào hỏi vài câu với Tiếu Hắc, liền rời khỏi phòng khám Phàm Nhân, trở về nhà của Đường Sở Sở.
Lúc trở về nhà đã hơn 8 giờ tối.
Đường Sở Sở đã trở về rồi.
Anh vừa trở về, Hà Diễm Mai đã đánh một đòn cảnh báo, lớn tiếng mắng: “Mày chết ở đâu cả ngày hôm nay, cơm cũng khồng nấu?”
Giang Thần bước vào phòng, giải thích: “Con gặp được chiến hữu, tán dóc một hồi mới làm chậm trễ thời gian.”
“Mẹ…” Đường Sở Sở kịp thời đứng dậy nói: “Mẹ à, anh ấy là chồng con, không phải là bảo mẫu trong nhà, anh ấy không có nhiệm vụ phải nấu cơm ở nhà mỗi ngày.”_________________________________
“Ăn ở nhà của tao, uống ở nhà của tao, không nấu cơm, không lẽ còn đợi tao nấu cơm hâu hạ nó sao?” Hà Diễm Mai tăng volume thêm tám mươi phần.
Từ sau khi Đường Sở Sở trang điếm lên, toàn bộ khí chất được bộc phát ra ngoài, Hà Diễm Mai càng ngày càng thấy Giang Thần không thuận mắt, một lòng một dạ muốn làm cho Đường Sở Sở ly hôn với anh.
Giang Thần cũng không nói gì. Anh bước đến và ngồi xuống ghế sô pha.
Hà Diềm Mai quát tháo: “Ngồi cái gì mà ngồi, đi rửa chén đi, dọn dẹp nhà bếp cho tao.”
Giang Thần đứng dậy đi vào bếp rửa chén.
Đường Sở Sở nhìn mẹ với vẻ mặt oán trách: “Mẹ à…”
“Trong mắt con còn có người mẹ này nữa hay không? vẻ mặt của Hà Diễm Mai nghiêm nghị, bà ta trách móc: “Nếu như trong mắt con còn có người mẹ này, thì phải nghe lời của mẹ.”
Đường Sở Sở rất biết điều, không nói gì nữa.
Đường Tùng thì ngồi trên ghế sô pha, Ngô Mẳn cầm lấy cục nước đá chườm mặt cho cậu ta.
Bởi vì ngày hôm qua cậu ta bị đánh đến bầm dập thâm tín, bây giờ gương mặt vần chưa hết sưng hẳn.
“Mẹ à, chị nhất định phải ly hôn với Giang Thần. Hôm nay con nghe nói có rất nhiều nhân vặt tai to mặt lớn muốn tán tỉnh chị
ấy trong tiệc sinh nhật của Lâm Y. cảnh tượng lúc đó, có mấy chục người quỳ xuống vì chị ấy, bây giờ được share ầm ầm trên tường wechat rồi, chấn động quá.”
“Đúng đó.” Ngô Mần phụ họa thêm: “Chị con xinh đẹp như hoa, Giang Thần chỉ là một tên lính quèn. Cho dù có hiểu biết một chút về y thuật thì sao chứ. ở đây là Giang Trung, là Dược Đô, có nhiều người am hiếu y thuật, không phải ai cũng có thể trở thành Phương thần y đâu.”
Hai người kẻ xướng người họa.
“Hai đứa nói nhiều quá rồi đó.” Đường sở sở liếc mắt nhìn cả hai.
Đường Tùng xoay người đứng dậy, khuyên nhủ: “Chị à, cậu cổ được lắm đó. Trẻ tuổi nhiều tiền, quan trọng nhất là người ta còn đẹp trai nữa, chị ở cùng với anh ấy chẳng phải là hơn hẳn tẽn vô dụng Giang Thần sao?”
Đường Sở Sở lười phải nói mấy lời vô bố với mọi người trong nhà, cô liền đứng dậy đi vào bếp với Giang Thần.
Giang Thần ở rể trong nhà họ Đường bị sai tới sai lui, trong lòng cô cũng cảm thấy áy náy.
Đi vào nhà bếp, nhìn thấy Giang Thần đeo tạp dề lên, đang rửa chén. Cố nói với vẻ mặt ray rứt: “Chồng à, xỉn lỗi, anh đi nghỉ ngơi đi, đế em…”
“Làm vậy sao được chứ vợ, thân thế em là vàng là ngọc, sao có thế làm mấy chuyện vụn vặt này chứ, em đi nghỉ ngơi đi, đế cho anh…”
“Em cũng là con người mà.1
“Như vậy cũng không được, em đi ra đi, để đó cho anh, nhà bếp nhiều dầu mỡ lắm…”
Tay của Giang Thần ướt hết rồi, cũng không lấy tay đấy Đường Sở Sở ra mà dùng cơ thể mình gạt cô ra, kêu cồ đi khỏi.
Đường Sở Sở cũng chỉ đành bỏ đi.
Đi trở lên phòng khách, cả nhà lại nói về cô. Điều này khiến cho Đường Sở Sở rất bực bội: “Mẹ à, mẹ đã quèn rồi sao, ai là người dần mẹ đi đến khu quân sự cho mẹ nở mày nở mặt. AI là người chữa khỏi bệnh cho mẹ? Lúc trước chẳng phải mẹ đã chấp nhận Giang Thần rồi sao? Còn muốn lấy tiền để mở phòng khám cho anh ấy, sao bây giờ lại trở quẻ?”
“Đó là chuyện của lúc trước, bây giờ là bây giờ. Tóm lại, nhất định phải ly hôn.”
Đường sở sở cạn lời cũng lười nói lý lẽ với Hà Diễm Mai, cô đứng dậy quay trở về phòng.
Giang Thần rửa chén và dọn dẹp nhà bếp xong xuôi, anh bước ra ngoài nở nụ cười rạng rỡ: “Mẹ à, con đã dọn dẹp sạch sẽ rồi, nếu không còn gì nữa, con vào phòng nghỉ ngơi trước đây.”
“Đi đi.” Hà Diễm Mai nói với vẻ mặt bực bội.

Nhấn Mở Bình Luận