Vài ngày trước, buổi lễ kế vị của Tiêu Dao Vương, cô ta đã xem livestream.
Sau đó cô ta còn xem lại buổi livestream đó rất nhiều lần.
Giờ phút này, người đàn ỏng ngồi đang ngồi ăn cơm kia không phải là Hoắc Đông sao?
Nhịp tim của Hà Tâm tăng nhanh, từ nhỏ cô ta đã ngưỡng mộ các anh hùng, còn có tình cảm đặc biệt với các anh quân nhân.
Nhìn thấy Hoắc Đông mặc thường phục, cô ta nhớ tới mấy ngày trước trên truyền hình Hoắc Đỏng, Hoắc tướng quản mặc quân phục, đeo quân hàm trên bả vai rất oai phong.
Cô ta muốn qua đó chụp ảnh chung với Hoắc Đông làm kỷ niệm.
Có điều, cô ta không có cái gan đó.
Lần trước cô ta đã đê’ lỡ cơ hội, lần này không thế bỏ lỡ nữa. Cô ta âm thầm động viên minh.
Giang Thần quay lưng về phía cô ta, cô ta cũng không nhìn thấy Giang Thần.
Hít sâu mấy hơi, cô ta lấy hết can đảm đi tới trước mặt Hoắc Đông, vừa định nói thì đột nhiên nhìn thấy Giang Thần, cô ta kinh ngạc há to miệng.
‘Anh, anh rể?”
Hà Tâm đã nhìn thấy ai?
Giang Thần, con rế nhà họ Đường, bên ngoài nối danh khắp nơi là thứ vô dụng ăn bám sao?
Bây giờ anh lại đang ăn cơm với cấp dưới của Tiêu Dao Vương, Hoắc Đông?
Nhất thời, Hà Tâm không phản ứng kịp.
Cô ta đưa tay che miệng, vẻ mặt kinh ngạc.
Nghe thấy tiếng gọi, Giang Thần quay lại nhìn, thấy Hà Tâm đứng sang một bên, lấy tay che miệng, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cô gái này đang làm gì vậy?
Nhìn thấy tỏi làm gì phải kinh ngạc đến vậy?
Ngay lập tức, anh có phản ứng, đưa mắt nhìn về phía Hoắc Đông, lập tức hiếu ra.
Đột nhiên đứng dậy nói: ‘Tiếu Tâm, thật là trùng hợp, em cũng ở đây à, ăn cơm chưa? Ngồi xuống ăn một miếng đi. Nhản tiện để anh giới thiệu với một chút. Đây là Hoắc Tây, người đã lớn lẽn cùng cô nhi viện với anh, nhiều năm không gặp, trùng hợp gặp được nên cùng nhau ăn cơm. ”
Hoẳc Đỏng sửng sốt, liếc mắt nhìn Giang Thần.
Lập tức có phản ứng, theo ý Giang Thần, đứng lên cười: “Xin
chào, tôi tên là Hoắc Tây/
“A…”
Tiếu Tâm kêu lên.
Lúc này, cỏ ta kích động muốn chết.
Hoắc tướng quân nói chuyện với mình, mình phải làm sao đây? Căng thẳng quá? ở bàn bên cạnh, La Phong cũng sửng sốt khi Hà Tâm đang chào hỏi Hoắc Đông.
Anh ta vừa rồi còn khoe khoang rằng anh ta quen biết tướng quân Hoắc Đông.
Hiện tại Hà Tâm đã gặp được Hoác tướng quân thật sự, phải làm sao đây?
Nếu bây giờ lùi bước thì sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội.
Anh ta mặt dày đi qua đó, đi tới trước mặt Hoắc Đông với vẻ mặt cung kính: “Hoắc tướng quân, xin chào, tôi là La Phong, La Phong của nhà họ La.”
“Hả?” Hoắc Đỏng nhướng mày: “Cậu là ai, cút…”
La Phong bị dọa sợ suýt tè ra quần, kịp thời kéo Hà Tâm, nói: “Tiểu Tâm, em làm gì thế, đừng chọc giận tướng quân chứ, đi thôi.”
Anh ta kéo Hà Tâm còn đang sững sờ rời đi, trầm giọng nói: “Đợi sau này, tôi tìm cơ hội giới thiệu Hoắc tướng quân cho em
biết/
“Anh, anh rế…”
Hà Tâm phản ứng kịp, gọi lớn một tiếng.