Đường Hải bất đắc dĩ đi chuẩn bị quà. Sau đó, Đường Thiên Long dẫn theo cả nhà Đường Hải đi đến nhà của Đường Sở Sở thêm lần nữa.
Còn gia đinh của Đường Kiệt cũng không sống trong biệt thự lớn của nhà họ Đường, mà mua một căn biệt thự nhỏ ở lân cận.
Sau khi Giang Thần nấu cơm xong thì ngồi ở ban còng hút thuốc. Hà Tâm ăn cơm rồi cũng không ăn nữa, cô ta bước đến nhìn thấy Giang Thần đang ngồi hút thuốc ở ban công, thì hé miệng cười nói: “Anh rế à, anh ở nhà họ Đường không có chút địa vị nào cả. Theo như em thấy thì anh vẫn nẽn ly hôn với chị Sở Sở đi.”
“Hửm?”
Giang Thần liếc nhìn cô ta một cái. Hà Tâm chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn anh: “Sau khi ly hôn, em gả cho anh, thế nào hả?”
Giang Thần cười cười, khỏng nói gì.
Lúc này, có tiếng gõ cửa truyền đến. Đường Tùng buông chén đũa xuống đi mở cửa, nhìn thấy Đường Thiên Long, cậu ta bỗng chốc run lên, vội vàng nói: “ông nội, sao ông dẫn theo cả nhà đến đây vậy. Nhanh, nhanh vào nhà.”
Đường Tùng dẫn Đường Thiên Long và những người khác bước vào.
“Ba, mẹ. ông nội và bác cả đến.”
Hà Diễm Mai buông chén đũa xuống, gương mặt trầm xuống.
Đường Thiên Long đi vào, trên khuôn mặt già nua mang theo ý cười: “Sở Sở, ồng nội đến thăm cháu đây.”
Sở Sở vội vàng đứng bật dậy chào hỏi, nói: “ông nội, ông mau ngòi xuống đi, ông ăn cơm chưa? Cháu đi lấy chén đũa.”
Đường Thiên Long cười nói: “Ăn rồi, ăn rồi. Sở Sở à. Đã lâu như vậy ròi, có giận cũng nguôi rồi chứ, trở về thòi, chức chủ tịch hội đồng quản trị của Vĩnh Lạc vẫn do cháu đảm nhiệm.”
“Không thể nào.” Hà Diễm Mai lập tức lên tiếng, nói: “Bố à, bố đừng có phí công nữa, Sở Sở không quay về đâu. Trừ phi nhà họ Đường đưa ra 50% cố phần của gia tộc cho Đường Bác. Nếu không, chúng con nhất quyết không quay về.”
“Cái gì chứ?” Đường Lỗi tức thời nổi nóng, tăng volume giọng lên nói: “50% cố phân? Bác còn dám mở miệng.”
Sắc mặt của Đường Hải cũng trâm xuống, nói: “Em dảu, em
đừng quá đáng.”
Vợ của Đường Hải là Lý Yến cũng nóng lên, vội vàng nói: “Bố, bố đừng có đồng ý.”
Đường Thiên Long mỉm cười khoác tay, cắt lời của mọi người. Ông ta suy tính trong chốc lát rồi hỏi: “Sở sở, ông cho gia đình của các cháu 50 % cố phần, các cháu có thế dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh không? Có thế giúp nhà họ Đường trờ thành nhà quyền thế đích thực không?”
“Chuyện này?” Đường Sở sờ cũng ngây người.
Cô không ngờ rẳng ông nội vậy mà lại đồng ý cho 50 % cố phần. Chỉ là dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang, trở thành nhà quyền thế? Cô có năng lực đó sao? Cô tự hỏi là không có.
Hà Diễm Mai cũng không ngờ Đường Thiên Long sẽ đồng ý, bà ta lập tức nói: “Đó là chuyện tất nhiên rồi. Mọi người không biết Sở Sở nhà chúng con bây giờ quen biết bao nhiêu nhân vật lớn, sáng nay còn đi đến khu trung tâm thương mại Thành Trung với tổng giám đốc Lâm của Dược Phẩm Trường Sinh.”
Nói rồi, bà ta còn liếc nhìn Đường Sở Sở một cái, hỏi: “Đúng không sở sở. Con mau nói đi, con có thể dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang.”
“Cháu…” Đường sở Sở muốn nói rồi lại thôi. Cô Thật sự không có lòng tin đó.
Nếu như quản lý tốt tập đoàn thì nhất định không thành vấn đề, nhưng dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang thì cô làm gì có năng lực đó chứ?
“Cô ấy có thế;
Giang Thần hút thuốc xong, bước đến cười nói: “ông nội, ông cứ yên tâm đi. Sở Sở nhất định có thế dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang. Trong bốn nhà quyền thế ở Giang Trung, nhà họ Tiêu đã ngã xuông rồi, ba đại gia tộc lớn khác cũng sắp tiêu rồi, không còn bao lâu nữa, nhà họ Đường sẽ lội ngược dòng vươn lên, trở thành một trong bốn nhà quyền thế mới.”
Giang Thần vừa nói xong lập tức gợi lên sự bất mãn của người nhà họ Đường.
Đường Lổi nhảy dựng lên, mắng mỏ: “Nhà họ Đường bọn tao quyết định chuyện lớn, mày có phần xen vào à?”
Đường Mộng Oánh nhớ đến chuyện hỏm qua đi dự tiệc của Lâm Y, Giang Thần chỉ tay vào cô ta, ép cô ta quỳ xuống trước mặt bao nhiêu người.
Cô ta tức tối trong lòng, liền lên giọng mắng với giọng nói u ám đến kỳ quặc: “Còn nói là ba gia tộc kia cũng sắp tiêu rồi? Cậu nghĩ cậu là ai chứ, là Diệp Hùng sao? Cậu nói xong thì xong à?”
Hà Diễm Mai cũng quở trách: “Thật mất mặt mà, không nói chuyện thì chết sao?”
Đường sở sở liếc nhìn Giang Thần với ánh mắt u oán, trách ăn nói chuyện lung tung. Cô thật sự không có lòng tin dẫn dắt nhà họ Đường trở thành một nhà quyền thế đích thực.
Nhà quyền thế, khõng phải có tiền là có thế tự xưng nhà quyền thế, cái đó cần phải có một mạng lưới quan hệ cực kỳ lớn mạnh.