Ngược lại thì con trai của Đường Kiệt là Đường Dũng đứng dậy, nói: “Ông nội, cháu không phục. Theo như lời ông nói, có phải là cháu tự mình mở công xưởng, Đường Bác cũng phải có 50% cố phần hay không?”
Đường Thiên Long nhướng mi mắt lên, liếc nhìn Đường Dũng: “Cần ông phải nói thêm lần thứ hai không? Là doanh nghiệp dưới quyền của nhà họ Đường, cháu có phải là người nhà họ Đường không?”
Đường Dũng gật đầu: “Dạ phải.”
“Cháu đã thừa nhận mình là người nhà họ Đường, vậy thì công xưởng mà cháu tạo ra cũng thuộc về nhà họ Đường.”
“Ông nội…” Đường Dũng tức tối la lớn: “Công xưởng đó là do một tay cháu sáng lập. Tuy là quy mô không lớn nhưng nó thì có liên quan gì đến doanh nghiệp của nhà họ Đường chứ, dựa vào đâu mà cho Đường Bác một nửa cố phần?”
Sắc mặt Đường Thiên Long trầm xuống, ông ta vổ tay lẽn mặt bàn, tức giận mắng: “Dựa vào chuyện mày lấy tiền của nhà họ Đường đế tạo dựng nó, dựa vào chuyện mày lấy được đơn hàng nhờ vào quan hệ của nhà họ Đường.”
“Cháu…” Đường Dũng á khấu không nói nên lời, không tìm được cảu nào phản bác lại đành tức tối ngồi xuống.
Đường Bác được ưu ái thì vừa mừng lại vừa lo, ông ta quá ngạc nhiên quá vui mừng. Không chỉ là 50% cố phần của công ty Vĩnh Lạc mà còn là 50% cố phần của nhà họ Đường.
Đường Thiên Long hít sâu một hơi, nói: “Bố già rồi, không còn cách nào để lãnh đạo được nhà họ Đường. Lẽ ra nhà họ Đường phải nên giao cho những đứa con giỏi giang của nhà họ Đường. Bổ biết, trong lòng các con không phục, thôi cứ như vậy đi, cho Sở Sở thời gian ba tháng thử việc. Nếu như nó có thế làm tăng gấp đôi tài sản của nhà họ Đường, thì nó có tư cách đảm nhiệm vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, gia đình của nó cũng có tư cách tiếp nhận 50% cố phần.”
Đường Thiên Long nhìn mọi người đang có mặt tại phòng khách, tiếp tục nói: “Bắt đầu từ ngày hôm nay, Đường Hải có 20% cố phần của gia tộc, Đường Kiệt có 20% cố phần của gia tộc, 10% cố phần còn lại, bố sẽ tạm thời nắm giữ. Về phần con cái của các con, các con tự mình chia lấy, có ý kiến gì không?”
Đường Thiên Long quét mắt nhìn mọi người rồi nói: “Đây là buổi hội nghị của gia tộc, có ý kiến thì có thế nói ra. Nếu như không có, bố hy vọng sau này các con đồng tảm hiệp lực, dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang.”
Vốn dĩ Đường Hải và Đường Kiệt đều có ý kiến. Nhưng bây giờ Đường Thiên Long phân chia lại rồi, bọn họ đều có được 20% cố phần gia tộc, lần này còn nhiều hơn lần trước rất nhiều.
Bây giờ họ cũng không có ý kiến nữa.
Không nghe thấy ai nói gì, Đường Thiên Long tiếp tục nói: “Đã không còn ý kiến gì nữa, vậy chuyện này cứ quyết định như này. Sở Sở đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị, Đường Hải đảm nhiệm chức phó giám đổc, giúp đỡ Sở Sở, dẫn dắt nhà họ Đường đi đến đỉnh vinh quang.”
“Dạ.” Đường Hải không dám có ý kiến.
Nhưng Đường Lỗi đứng dậy nói: “ông nội, mệnh lệnh của ông, chúng cháu đều sẽ tuân theo. Nhưng Sở Sở đã đảm nhiệm chức chủ tịch hội đồng quản trị thì cần phải làm chút chuyện cho nhà họ Đường. Chuyện của khu trung tâm thương mại Thành Trung ông cũng biết rồi, bây giờ các ông lớn khắp nơi đều đang gia nhập, nhà họ Đường chúng ta sau có thế lùi lại phía sau được. Sở Sở đã là chủ tịch hội đồng quản trị thì nên giao cho em ấy chuyện này, cho em ấy đi đàm phán lấy được tư cách gia nhập. Nếu như em ấy có thế đàm phán được, chúng cháu sẽ chấp nhận em ấy.”
“Đúng vậy.”
“Cháu đòng ý, cho Sở Sở đi đàm phán. Cháu nghe nói, muốn gia nhập vào khu trung tâm thương mại Thành Trung, thì tài sản ít nhất phải đạt được trên dưới năm mươi tỷ, hơn nữa phải nộp mức phí một tỷ mổi năm một rân.”
“Chi phí một tỷ thì nhà họ Đường chúng ta có thể góp nhặt được, nhưng muốn có được tư cách gia nhập lại không đơn giản như vậy. Nếu như sở Sở thật sự có thế lấy được tư cách đó, thì chúng cháu sẽ chấp nhận em ấy.”
Thuận theo lời đề nghị của Đường Lồi, mọi người đều lao nhao lên tiếng.
Nghe vậy, Đường Thiên Long nhìn về phía Đường Sờ Sở.
“Cháu…”
Đường Sở Sở không tự tin, không dám đòng ý quá dễ dàng.
Hôm nay cô đi cùng với Lâm Y, ngay cả Lâm Y mà gặp người phụ trách của khu trung tâm thương mại Thành Trung cũng phải kính cẩn e dè.
Giang Thần bước ra, nói: “Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho Sở Sở, nếu như ngay cả tư cách gia nhập cũng không lấy được thì Sở Sở cũng không có tư cách làm chức chủ tịch hội đồng quản trị này.”
Nghe vậy, Đường Sở Sở liếc nhìn Giang Thằn với ánh mắt u oán, vẻ mặt như đang nói. Anh nhiều lời quá toàn kiếm phiền phức về cho em.
Nhưng vẻ mặt của Đường Lỗi lại hiện rõ như đã đạt được mưu đồ. Lấy tư cách gia nhập? Sao có thế chứ?
Có một câu nói từ phía trung tâm thương mại rằng, các công ty muốn gia nhập vào phải có tài sản ít nhất là năm tỷ.
Tính toán hết lại thì tài sản của nhà họ Đường cũng chỉ có mười lăm tỷ, còn thiếu rất nhiều.
“Bốp!”
Hà Diễm Mai tát vào đầu Giang Thần và mắng: “Lắm mồm, cậu có tư cách lên tiếng trong buối họp gia đình à?”
“Được, cứ quyết định vậy đi.” Đường Thiên Long cười lớn.
Định cư ở trung tâm thương mại là điều anh khỏng ngờ tới.