Giang Thần cũng lười để ý đến sự chế giều của mọi người, anh bước đến gần Đường Thiên Long, nói cái gì đó vào tai ông ta.
“Cái gì?”
Toàn thân Đường Thiên Long run rấy, kinh ngạc cất tiếng: “Thật, thật sao?”
Nghe Giang Thần nói xong, Đường Thiên Long kinh ngạc la lên, ngay sau đó, cơ thế bắt đầu run lên.
Chuyện này…
Đây là chuyện trước đó anh ta chác chắn không dám nghĩtới.
“Giang Thần, những lời này là thật sao?”
Mấy người ở cửa đều không biết đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Đường Thiên Long thất lễ.
“Ông nội, qua đây nói.”
Giang Thần kéo Đường Thiên Long đến nơi cách đó không xa, đảm bảo chắc nịch: “ông nội, cháu dám đảm đảm, những gì cháu nói đều là thật, cháu đã chuẩn bị xong xuôi rồi, chỉ cần ông nội đồng ý, cháu có thế tố chức buổi tiệc sinh nhật ở Đế Vương Cư, đến lúc đó tiệc mừng thọ tám mươi tuối của ông nội sẽ nối tiếng khắp Giang Trung, đây là bước đầu đế nhà họ Đường bước vào giới nhà quyền thế.”
Đường Thiên Long kích động xong bèn lấy lại bình tĩnh.
Ông ta nhìn Giang Thần một cái.
“Giang Thần, cậu biết Đế Vương Cư là nơi nào không?”
“Đế Vương Cư được xây dựng nhiều năm, không biết có bao nhiêu gia tộc lớn muốn mua, thậm chí có gia tộc đông ý lấy mấy tý ra đế mua, nhưng lại không thế mua được, cậu nói cậu có thế tố chức buối tiệc sinh nhật ở Đế Vương Cư cho tôi sao?”
‘Đúng vậy.’
Giang Thần vô cùng nghiêm túc nói.
“Cậu dựa vào đâu?”
“Ông nội, cháu cũng không giấu ông nữa, cháu đã từng là tướng quân ở Nam Hoang, bởi vì phạm chút sai lầm bị đưa ra tòa án quân sự, mà Đế Vương Cư này là chỗ của Hắc Long -chủ soái Nam Hoang, đây là do cấp trên đặc biệt thưởng riêng cho Hắc Long, còn chủ soái Nam Hoang lại ở Nam Hoang xa xôi…”
Giang Thần nói lại những lời anh đẫ từng nói với Đường sở Sở.
“Tuy bây giờ cháu bị đuối ra khỏi quân đội, không bao glờ được thu nhận lại nữa, nhưng chủ soái rất quan tâm đến cháu, cháu đã gọi điện xin chủ soái, chủ soái đã cho phép rồi.”
“Cậu, cậu lại là tướng quân?”
Vẻ mặt Đường Thiên Long khẽ thay đối.
Ông ta không thế nào ngờ, con rế ở rế của nhà họ Đường lại là tướng quân?
Khụ khụ!
Giang Thần ngại ngùng cười nói: “Đã, đã từng là tướng quân, làm trái phép tắc nẽn phải ra tòa, sau khi xét xử xong đã bị xóa tên khỏi quân tịch, trục xuất khỏi quân đội, nhưng… ông nội, cháu đảm bảo với ông, chuyện này là thật, thật sự có thế tố chức buối tiệc sinh nhật ở Đế Vương Cư.”
Ban đầu Giang Thần định tổ chức hôn lễ với Đường Sở Sở ở Đế Vương Cư.
Chỉ là bảy giờ có chút hiếu lầm với Đường Sở Sở, xảy ra mâu thuần.
Vì để không ly hỏn, anh không thế không đến tìm người sĩ diện như Đường Thièn Long.
Gương mặt Đường Thiên Long chợt thả lỏng ra, ông ta vỗ vai Giang Thần nói: “Cháu rể ngoan, bị trục xuất khỏi quân đội cũng không sao, sau này cháu chính là thành vièn của nhà họ Đường, nhà họ Đương chác chắn sẽ không đối xử tệ bạc với cháu đâu.”
“Cảm ơn ông nội, nhưng mà ông nội à, mấy ngày nay Sở Sở làm ầm lên đòi ly hôn với cháu, cháu tốn bao cỏng sức cầu xin chủ soái, chủ soái nế tình cháu tám năm trước đã từng cứu anh ấy nên mới đồng ý với cháu lần này, ông nội, ông có thể nói chuyện với Sở Sở, bảo cô ấy đừng ly hôn với cháu được không?”
“Dễ bàn, dễ bàn.” Giang Thần cười không khép miệng lại được. Đế Vương cư mà.
Đây là biệt thự thần bí và sang trọng nhất Giang trung.
Có thế tố chức tiệc sinh nhật trong Đế Vương Cư một lần, chuyện này chắc chắn sẽ gây chấn động cả Giang Trung.
“Cảm ơn ông nội.” vẻ mặt Giang Thần vô cùng vui vẻ.
Giải quyết xong Đường Thiên Long, phần còn lại dễ xử lý rồi.
Chỉ cần không ly hôn, những chuyện còn lại cứ từ từ giải quyết.