Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

“Tôi đã nói rồi, trên thế giới này làm sao có thể có được một thần y thần kỳ như vậy. Cho dù là thần y Phương cũng không thần kỳ cỡ đó.”
“Hóa ra là làm màu.”
“Thật là vô liêm sỉ. Để có được danh tiếng mà sử dụng thủ đoạn hèn hạ nhưvậy.”
Không ít người qua đường đã chỉ trích bệnh viện Vĩnh Nhạc khõng đáng một đồng.
“Nói bậy bạ gì đó.” Hà Diễm Mai không thể nghe được nữa, bà ta đứng lên. Đối mặt với mọi người, quát lớn: “Con rể của tôi thật sự có năng lực.”
Vừa nói, bà ta vừa kéo Đường Sở Sớ sang một bên.
“Đây là con gái của tôi. Con gái tôi từng là người phụ nữ xấu xí nhất Giang Trung, chính con rể tôi đã chữa khỏi cho con bé. Da dẻ mịn màng bóng loáng thế này, người ngoài có khả năng này sao? Chúng tôi có cần phải phô trương không?”
Mọi người nghe xong đều cảm thấy lời này rất có lý.
Tất cả mọi người đều biết dáng vẻ Đường sờ sờ trước đây là như thế nào.
Bây giờ như thế nào mọi người cũng thấy.
Điều này đã thay đối quá nhiều.
Ngay cả thần y Phương cũng không thế loại bỏ vết sẹo trên người trong một khoảng thời gian ngần như vậy.
Giang Thần đứng lên cười nói: “vẫn là vị thầy thuốc đây có mắt nhìn. Đúng vậy, quả thật chúng tôi muốn quảng cáo, muốn làm
cho Vĩnh Nhạc nổi tiếng, nhưng không ngờ lại bị nhìn thấu, thì ra ông mới là thần y thật sự, thất lễ rồi, tỏi đây xin bội phục.”
“Giang Thần, con nói cái gì vậy?” Hà Diễm Mai mâng.
Đường Hải cũng đứng lên, lớn tiếng nói: “Chúng tôi không có nói sai sự thật.”
Giang Thần mở to mắt liếc những người này, anh nói nhỏ: “Không quảng cáo là thừa nhận thuốc có vấn đề sao?”
Nghe vậy Hà Diềm Mai lập tức ngậm miệng lại.
Đường Hải cũng không nói gì.
“Ha ha, mọi người, trong dịp Tết Trung thu này đã để mọi người chê cười rồi. Vị thần y kia góp ý rất đúng, phương pháp của chúng tôi không được quang minh chính đại cho lám, tiếp theo, bệnh viện Vĩnh Nhạc sẽ tạm đóng cửa đế chấn chỉnh.
Xin giới truyền thông chứng kiến. Trong tương lai, chúng tôi nhất định sẽ cạnh tranh một cách quang minh chính đại. Được rồi, cũng không còn gì nữa, mọi người giải tán đi.”
Giang Thần mỉm cười chào mọi người.
Sau đó, anh kéo Đường Sờ Sờ và những người khác vào bệnh viện Vĩnh Nhạc.
“Hóa ra là quảng cáo.”
“Tôi còn tưởng Vĩnh Nhạc hại chết người, còn tưởng rằng thuốc của Vĩnh Nhạc có vấn đề.”
“Tôi còn tưởng Giang Trung có một thần y trẻ tuổi, có thế đè bẹp thần y Phương.”
“Xì, hóa ra là quảng cáo.”
“Thủ đoạn của Vĩnh Nhạc quá tệ.”
Mọi người lần lượt rời đi, coi thường những gì đã xảy ra ở bệnh viện Vĩnh Nhạc.
Bệnh viện Vĩnh Nhạc, phòng khách.
Đường Hải mắng: “Giang Thần, cậu làm cái gì vậy? Đây là cơ hội tốt để tuyên truyền cho Vĩnh Nhạc, nhưng đã bị cậu phá hủy hoàn toàn, quảng cáo cái gì chứ, đây là quảng cáo sao?”
Giang Thần ngồi xuống châm một điếu thuốc.
Đường Thiên Long hỏi: “Giang Thần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tất cả là do cháu làm sao?”
“Quảng cáo sao?”
Sắc mặt Giang Thần trâm xuống nói: “Cháu không có rảnh rỗi như vậy, nhiều người xảy ra chuyện như vậy, đây là quảng cáo sao? Không nói quảng cáo, chầng lẽ nói thuốc của Vĩnh Nhạc có vấn đề sao? Nếu không thừa nhận đang quảng cáo, giới truyền thông chác chán sẽ điều tra đến cùng, việc này ảnh hường thế nào đến Vĩnh Nhạc ông có biết không?”
Đường Lỗi đứng lên nói: “Ý của cậu là, thuốc của bệnh viện Vĩnh Nhạc có vấn đề?”
Giang Thần gặt đầu: “Cái này tám chín phần là vậy.”

Nhấn Mở Bình Luận