Ve đến nhà, Đường Tùng tức giận chửi bới: “Đây không phải là cố ý vu oan cho chị sở Sở sao? Chuyện này nhất định do người nhà Đường Hải làm, bọn họ nhìn thấy chị sờ sờ trở thành chủ tịch, khiến bọn họ không thể lấy tiền của công ty được nữa, nên muốn kéo chị Sở Sờ xuống.”
Giang Thần ngồi xuống, thản nhiên nói: “Mọi người đều có thế nhìn ra.”
Đường Sờ Sờ nhìn sang phía Giang Thần hỏi: “Làm sao anh biết thuốc có vấn đề?”
Giang Thần nói: “Anh là bác sĩ, chỉ cần bât mạch là có thế biết được triệu chứng của những người này, tất cả đều là do uống cùng một loại thuốc gây ra. Vì vậy, đây không phải do người ngoài nhắm vào bệnh viện Vĩnh Nhạc, mà là do mâu thuẫn trong gia tộc, hơn nữa họ cũng không dám gây ra chuyện quá lớn, chỉ dám thay một ít thuốc kém chất lượng mà thôi, thuốc này uống vào sẽ không gây chết người, chỉ có một số cơ địa mới có thể gây dị ứng.”
“Vậy ông cụ đó xảy ra chuyện gì?”
Giang Thần giải thích: “Mặc dù uống vào không thể chết người, nhưng nó ít nhiều cũng có ảnh hưởng, vì vậy anh đã chọn trả tiền đế giải quyết mọi chuyện, cũng may là bên ngoài
đều nói do chúng ta quảng cáo, gia đinh của người quá cố cũng đã rời đi, nếu cứ dảy dưa sẽ gây bất lợi cho Vĩnh Nhạc.”
“Em thực sự không có ăn chặn. Em cũng không sử dụng thuốc kém chất lượng đã hết hạn.”
“ừm. Anh tin em, chuyện này cứ đế anh điều tra.”
“Thôi đi, anh vẫn không nên tham gia. ông nội kêu bác kiểm tra, em tin bác có thể trả lại sự trong sạch cho em.”
Giang Thần cười lạnh: ‘Trả lại sự trong sạch cho em? Đường Tùng cũng có thế nhìn ra được chính là người nhà bọn họ nhầm vào em. En cho rằng Đường Hải thật sự sẽ điều tra sao? Đến lúc đó, ông ta nhất định sẽ đấy hết mọi tội lỗi lên đầu em, bât em chịu trách nhiệm.”
“Vậy bây giờ em phải làm sao?” Đường sở sở cũng bắt đầu lo láng.
“Chị à, chị là chủ tịch, chị có thế tự mình điều tra việc này, nếu chị có thê’ tiếp cận dược liệu thì hãy kiếm tra từng thứ một, vậy là có thể dễ dàng tìm ra được vấn đề.”
“ừ.”
Giang Thần gật đầu.
Anh không ngờ rằng, Đường Tùng, một thứ rác rưởi vô dụng, vẫn có chút thông minh.
Đường Sở Sở suy nghĩ một chút: “Vậy ngày mai em đi kiếm tra.”
“Giang Thần, lần này phải cảm ơn con, nếu như con không ra mặt, thanh danh của nhà họ Đường đã bị hủy rồi.” Hà Diễm Mai cũng rất cảm kích đối với Giang Thần.
Bị quá nhiều người gảy sự như vậy, nhà họ Đường đều cuống cả lên, đành chọn cách đóng cửa né tránh.
Đường Thiên Long quyết định gọi điện thoại, ông ta muốn sử dụng mối quan hệ của mình đế giải quyết vấn đề này.
Chỉ có Giang Thần đầu óc sáng suốt nhất, chọn cách đơn giản nhất để giải quyết.
Nếu không, lần này không chỉ một ngàn vạn là có thế giải quyết được vấn đề.
Mặc dù bên ngoài đồn rằng bệnh viện Vĩnh Nhạc chỉ đang quảng cáo làm màu, nhưng cũng tốt hơn việc sử dụng thuốc kém chất lượng, thuốc quá hạn.
Giang Thần cười nhạt, anh nắm lấy tay Đường Sớ Sớ an ủi:
“Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu, muốn hoàn thành việc lớn nào có chuyện thuận buồm xuôi gió, thế nào cũng phải trải qua một số gian nan.”
“ửm.” Đường Sở Sô gật đầu.
Cùng lúc đó, biệt thự nhà họ Đường.
Đường Thiên Long đang ngồi trên ghế sô pha hút thuốc.
Đường Lỗi, Đường Mộng Oánh ngồi một bên đổ thêm dầu vào lửa, đẩy hết mọi tội lỗi lên người Đường sở sờ.
“ông nội, rõ ràng việc này là do Đường Sở Sở làm.”
“Đầu tiên, mua dược liệu kém chất lượng với giá rẻ, lấy số tiền còn lại bỏ vào túi riêng. Sau đó kết hợp với người ngoài lừa tiền của gia tộc, vốn dĩ ông già đó không chết vì uống thuốc của chúng ta, bây giờ chủng ta mất oan uống một ngàn vạn, một ngàn vạn này chắc chẳn rơi vào túi Đường Sớ Sở.”
“Đúng vậy, ông nội. Từ khi Đường Sở sở lên điều hành, chi tiền vô cùng hoang phí, không ngừng biển thủ tiền của công ty, hiện giờ trong tài khoản công ty chắc chắn không có bao nhiêu tiền. Một khi xảy ra chuyện gì, nhà họ Đường chúng ta sẽ lâm vào khủng hoảng.”
Mỗi người một câu, nói tới nói lui cũng chỉ có một ý.
“Ông nội, cháu cho rầng Đường Sở Sở không thích hợp làm chủ tịch.”