“Đường Sở Sở, từ nay trở đi, cháu về nhà nghỉ ngơi, lúc nào biết sai thì lúc đấy quay lại làm việc.”
Đường Thiên Long lạnh lùng mở miệng.
Ông ta đưa ra quyết định như vậy cũng là đã suy nghĩ năm lần
bảy lượt.
Mặc dù ông ta muốn dẫn dắt nhà họ Đường trở thành nhà quyền thế, nhưng tuyệt đối sẽ không sử dụng thủ đoạn không chính đáng.
Hành vi của Đường Sở Sở đã chạm phải luật hình sự, tiếp tục như vậy, cô sẽ đi đời, Vĩnh Nhạc cũng sẽ đi đời. ông ta không muốn Vĩnh Nhạc mà ông ta đă tâm huyết cả đời bị phá hỏng trong tay Đường Sở Sở.
“Vâng.”
Đường Sở Sờ muốn phản bác nhưng lại không tìm được lời nào đê’ phản bác.
Cô chỉ gật đầu, đáp một tiếng.
Hà Diềm Mai, Đường Tùng tức tới mức sác mặt tái nhợt.
“Đi thôi, trớ về.”
Giang Thần cũng không nói gì nhiều.
Người nhà bọn họ chán nản rời khỏi căn biệt thự lớn của nhà họ Đường.
Đường Lỗi nhìn Đường Mộng Oánh một cái, trên mặt tràn đầy vẻ đác ý.
Anh ta cũng không ngờ tới, Giang Thần sẽ đi ép Trương Nguyên, mà Trương Nguyên không những không vạch trần
Đường Hải, trái lại còn trá đũa.
Cứ nhẹ nhàng như vậy đã ép được Đường sở Sở xuống rồi.
Mặc dù bây giờ Đường Thiên Long vần chưa thu hồi cố phần của Đường Bác, nhưng, chỉ cần họ gảy trở ngại từ bên trong, thu hồi cố phần chỉ là việc sớm muộn.
Nhà họ Đường.
“Tức chết tôi rồi, đúng là ông già bảo thủ, vậy mà lại tin một người ngoài, không tin cháu gái của mình.” Hà Diễm Mai tức tới mức thở hốn hển ngồi lên sofa.
Đường Bác nhỏ tiếng nói một câu: “Có, có lẽ thật sự là Sở Sở làm thì sao. Việc hôm qua cũng có khả năng là Giang Thần và Sờ Sở hợp lại cùng diễn trò. Dẩu sao hôm qua Giang Thần cũng không đến tiệc rượu của gia tộc, nói không chừng là đi sắp xếp chuyện này.”
“Ông nói láo…” Hà Diễm Mai lớn tiếng mắng, nhưng hai tiếng nói láo đã hạ thấp âm thanh không ít.
Đường Bác nói thế, bà ta cũng cảm thấy có thê’ là như vậy.
“Sờ Sờ, không lẽ thật sự là con và Giang Thần?”
“Mẹ, mẹ nói linh tinh gì vậy, sao có thế là con chứ.” Đường Sờ Sở tủi thân đến rơi nước mát. ông nội không tin thì thôi đi, bây giờ đến bố mẹ cũng không tin nữa.
“Mẹ, con tin là không phải chị Sở sở làm, là nhà Đường Hải giở
trò.” Đường Tùng nói.
Ngô Mẫn gật đầu: “Đúng vậy, nhà chúng ta có đến 50% cố phân, chị Sở Sở lại là chủ tịch, Đường Hải từ trước tới nay luôn muốn kiểm soát quyền lực gia tộc sao có thể đế yên.”
“Haizz.”
Hà Diễm Mai thở dài một tiếng.
Vốn dĩ còn nghĩ sáp được sống những ngày tháng yên bình rồi, không ngờ lại gây ra nhiều chuyện như vậy.
“Chẳng lẽ, cả đời này tôi đều không có cơ hội làm bà chủ nhà giàu sao?”
Giang Thần đề nghị: “Nếu không thì, chúng ta tự làm vậy, tự mở công ty, dựa vào năng lực của Sở Sớ, tuyệt đối có thế tạo ra thành tựu ở Dược Đô Giang Trung.”
“Nói thì nhẹ nhàng lắm.” Hà Diễm Mai lớn tiếng: “Con có biết mở công ty cần bao nhiêu tiền không, con biết mở công ty khó như thế nào không?”