Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Giang Thần không ngờ rằng nhà họ Đường còn có giai đoạn này.
Hà Diễm Mai nói: “Được rồi, Sở Sở, đừng để ý nữa, nếu để ông nội con biết được chuyện này thì chắc chán ông ta sẽ nổi trận lôi đình mất, chác con không biết năm đó hai ông già đó chửi mắng nhau kinh khủng cỡ nào đâu.”
Suy nghĩ một lát rồi Giang Thần nói: “Sở sờ, ngược lại anh thấy đây là cơ hội tốt đó.”
“Hửm?”
Đường Sở Sờ nhìn sang phía Giang Thần.
Giang Thần nói tiếp: “Mặc dù anh không biết về công xưởng chế biến Vĩnh Thái của ông họ em, nhưng đó cũng phải là một công xưởng lớn được thành lập mấy chục năm rồi, đương nhiên sẽ có đầy đủ công nhân và thiết bị, giờ chỉ cần chút vốn điều hành, tăng thêm một ít đơn đặt hàng là có thế đưa vào sản xuất, như vậy sẽ giảm bớt đi nhiều việc phải làm.”
“Anh, ý anh là…” Đường Sở Sở chợt hiếu trong lòng: “Ý anh là muốn em bỏ chút tiền ra thu mua lại Vĩnh Thái của ông họ?”
“Vớ vấn.” Hà Diễm Mai mâng: “Hai nhà chúng ta từng thề không bao giờ qua lại với nhau cho tới chết, nếu đế ông nội biết được chuyện này thì ông ta sẽ lập tức thu lại cố phần của nhà chúng ta mất, sở sở, sắp cuối tháng rồi, sắp được lấy lãi rồi, con đừng có mà làm hỏng chuyện!”
Giang Thần nói: “Mẹ, mẹ vẫn còn trỏng chờ vào Đường Thiên Long sao, một khi vẩn còn gia đình Đường Hải thì lấy lại cố phần chỉ là chuyện sớm muộn, chuyện này cứ nghe con, về tiền thì con sẽ tìm cách, dù sao thì nhà họ Đường cũng không muốn gặp Sở sớ, nếu đã vậy thì tại sao không lợi dụng cơ hội này xảy dựng cho mình một đế chế riêng?”
Nghe anh nói thế, Hà Diễm Mai cũng hơi dao động.
Đường Tùng nói: “Giang Thần, anh có biết quy mô Vĩnh Thái lớn đến mức nào không? Cho dù nó kém hơn so với Vĩnh Lạc nhưng vẫn được coi là công xưởng lớn, ông họ nói rồi, Vĩnh Thái sắp phá sản, không những không nhận được đơn đặt hàng mà còn thiếu nợ tới mười triệu lận, anh muốn tiếp quản lại nó đâu có dễ dàng thế? vả lại Vĩnh Thái cũng là công sức hơn nửa đời người của ông họ, cho dù có trả bao nhiêu tiền đi chăng nữa thì ông ấy cũng chưa chác đã đế lại cho anh.”
Đường Bác gật đầu: “ừm, nói có lý, mà cậu có tiền sao?”
Giang Thần không đế ý tới lời ông ta nói, anh vần tiếp tục: “Không phải chỉ là tiền thôi sao, con có thế nghĩ cách.”
Hà Diễm Mai thật sự dao động rồi.
Nếu có thể gom được tiền thu mua lại Vĩnh Thái của Đường Thiên Xương, với số lượng công nhản và thiết bị máy móc hiện giờ, cộng thêm Đường Sở Sở và tập đoàn Thiên Quân và quan
hệ với Dược Phấm Trường Sinh thì chác chần sẽ có đơn đặt hàng.
Chuyện này còn tốt hơn việc chịu khổ chịu nhục ở nhà họ Đường gấp vạn lần.
“Sớ Sở, trên phương diện tinh thần mẹ đây rat ủng hộ con, mẹ đã sớm cảm giác lẫo già bảo thủ Đường Thiên Long không mấy vui vẻ gì, lần này có thế làm riêng thì cứ làm riêng, nhưng… mẹ chí có thể ủng hộ về mặt tinh thần thôi, cũng chẳng có nhiều tiền để giúp con.”
“Bố, ý của bố thế nào?” Đường Sở Sở nhìn sang Đường Bác.
Đường Bác lại nhìn Hà Diềm Mai rồi mới nói: “Bố nghe theo mẹ con.”
Cả nhà đều tham gia bàn bạc, bọn họ đều cảm thấy rằng thay vì trở về nhà họ Đường chịu khố thì cho bằng dứt khoát rời khỏi đó thì hơn, đánh cược một lần vậy.
Có được sự ủng hộ trên phương diện tinh thần của cả nhà, Đường Sở Sờ cũng lập tức hăng hái hẳn lên.
Cô kéo theo Giang Thần, vội vàng nói: “Vậy thì chúng ta đi tìm ông họ đã.”
“ừm.”
Giang Thần gật đầu.
Đường Thiên Xương tới nhà Đường Sở Sở, lại biết được chuyện cô không còn là chủ tịch hội đồng quản trị của Vĩnh Lạc nữa.
ông ấy suy nghĩ một lúc rồi quyết định mặt dày tới cầu xin Đường Thiên Long.
Nghĩ vậy, Đường Thiên Xương đi tới biệt thự nhà họ Đường.
Vậy mà ông ấy lại bị chửi máng nhục mạ một trận rồi bị đuối ra ngoài.
Đường sở Sở bàn bạc với gia đình xong rồi mới rời khỏi nhà.
Đang chuấn bị tới nhà Đường Thiên Xương thì lại nhìn thấy ông ấy cúi mặt ủ rũ đi ra từ nhà họ Đường.
Đường sờ sở lập tức kéo theo Giang Thần đi nhanh tới đó.
“Ông họ.”

Nhấn Mở Bình Luận