Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

“Mẹ, mẹ có tiền riêng?” Đường Tùng mở to mắt: “Lúc trước mua bảo hiểm, không phải nói không có một xu nào sao?”
Hà Diễm Mai xụ mặt, nói: “Sao, không thể cất chút tiền riêng à? Không có tiền riêng, cả nhà lớn bé chúng ta ăn gì?”
Đường Tùng lập tức ngậm miệng.
Cậu ta nghịch chìa khóa xe Ferrari trong tay, lại nhìn Giang Thần, nói: “Giang Thần, tôi thừa nhận anh thật sự làm việc nhà rất tốt. Nhưng, anh phải biết rằng, anh không xứng với chị tôi, anh có thể mua cho tôi một chiếc xe mấy trăm vạn không?
Anh không thế, nhưng cậu Ngụy có thể.”
Giang Thần dở khóc dở cười.
Anh cảm thấy mình phải ngả bài thôi.
Chứ không ở trong cái nhà này, anh sẽ không có một chút địa vị gì cả.
“Mẹ, thật ra con có tiền.” Giang Thần bất đác dĩ nói: ‘Thật ra, Đế Vương Cư chính là của con.”
“Ha~” Đường Tùng lập tức bật cười: “Giang Thân, anh biết chém gió thật đấy. Sao anh không nói thành phố mới Thời Đại Khoa cũng là của anh luôn đi.”
“Nói đúng rồi, thật sự đấy.” Giang Thần gật đầu.
Đường Tùng chửi ầm lên: “Mẹ nó, nói anh mập, anh còn thật sự hốc thêm. Anh cũng biết chém gió quá đấy, còn thành phố mới Thời Đại Khoa, anh biết đó là khái niệm gì không? Một tên nghèo mạt như anh, cả đời này cũng không hiếu nổi.”
‘Thật sự là của tôi, tôi gọi một cú, đã sắp xếp Hà Tâm vào làm trong thành phố mới Thời Đại Khoa rồi.”
Vẻ mặt Hà Diềm Mai chứa sự chán ghét.
Giang Thần này, mấy cál khác đều tốt, chỉ là quá nghèo, còn thích chém gió.
Công việc của Hà Tâm, bà ta đã sớm biết rồi, là bởi vì trên đường đi ứng tuyển thì gặp được chủ tịch Bạch Tố của tập đoàn Thời Đại Khoa, được nhìn trúng.
“Giang Thần, cậu phải rời khỏi sở sở.” Hà Diễm Mai trách mắng: “Sở Sở ở bên cậu, căn bản sẽ không hạnh phúc.”
Nói thật thì không có ai tin.
Giang Thần cũng cạn lời.
Anh đứng dậy, nói: “Con sao cũng được, chỉ cần Sở Sở đồng ý ly hôn, vậy thì con sẽ ly hôn.”
Anh đứng dậy ra khỏi cửa.
Sở Sở không có ở đây, anh ở nhà cũng không có ý nghĩa gì.
Hơn nữa, anh đã dặn dò Bạch Tố chuẩn bị sính lễ rồi, sính lễ sẽ được gửi đến nhanh thôi, đến lúc đó nhà họ Đường sẽ tin thân phận của anh.
“Mẹ, mẹ xem cái thằng đó, càng ngày càng coi trời bẳng vung. Chị Sở Sở cũng thật là, không phải là Giang Thần chỉ chữa khỏi vết thương trên người chị ấy thôi sao? Có cần phải chân thành với thằng đó không, cho chút tiền là được rồi mà.”
Đường Tùng tức giận chửi ầm.
Nhà họ Ngụy là một gia tộc có hành vi khièm tốn, nhưng thực lực lại không hề khiêm tốn.
Quà mấy trăm vạn, xe sang mấy trăm vạn, biệt thự hơn trăm triệu, nói tặng là tặng.
Có người anh rể như thế, cậu ta ra ngoài cũng có thể ưỡn ngực mà đi.
Nói không chừng, đợi sau khi Đường Sở Sớ và Ngụy Tri kết hôn, cậu ta cũng có thể có được một căn biệt thự.
Càng nghĩ, cậu ta càng kích động.
“Mẹ, nhất định phải khiến cho Giang Thần ly hôn với chị Sớ
Sờ.”
Hà Diễm Mai gật đầu nói: “Ly hôn, chắc chán phải ly hôn.”
Cả nhà đều đang bàn bạc làm thế nào đế khiến cho Đường Sở Sở ly hôn với Giang Thần.
Còn Giang Thần, thì lại đến phòng khám phàm nhân tìm Tiểu Hắc nói chuyện.
Người quen của anh ở Giang Trung không nhiều, một người là Đường Sở Sở, còn một người nữa là Tiếu Hác mà thôi.
Mà có thể thành thật nói chuyện với nhau, cũng chỉ có Tiểu Hắc.
Tiếu Hẳc mở phòng khám.

Nhấn Mở Bình Luận