Sau khi Trương Nguyên trở về, lo láng Giang Thần sẽ quay lại báo thù, đã bảo con trai Trương Thành của mình gọi mấy người bạn đến nhà, chỉ cần Giang Thần dám đến, chác chán sẽ bị đánh đến cha mẹ cũng không nhận ra.
Nhà của Trương Nguyên.
“Nào, mấy anh em, uống rượu đi.”
Con trai Trương Thành của Trương Nguyên đã mời một vài người bạn to cao về nhà.
Đám người uống rượu, ăn thịt nướng.
Một người đàn ông mặc áo ba lỗ màu đen tùy tiện nói: “Trương Thành cậu yên tâm, chỉ cần tên kia dám tới cửa, tôi sẽ đánh gãy chân anh ta.”
“Có anh Ngưu ở đây thì tôi yên tâm rồi, anh Ngưu yên tâm, sau khi giáo huấn tên nhóc kia, ba vạn tệ, đảm bảo không thiếu một xu, cầm lấy cho các anh em uống rượu nhé.” Trương Thành mỉm cười, có mấy người bạn này, anh ta yên tâ rồi.
“Uống đi/
Trương Nguyên lần nữa xách thùng bia đi vào.
Thùng thùng!
Lúc này tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Phòng khách ồn ào nhất thời trở nên yên tĩnh, ánh mắt của tất cả mọi người đều dùng ở cửa.
Trương Thành đứng lên, nói: “Tôi đi xem xem.”
Anh ta đi đến cửa.
Cửa mở.
Phát hiện một người đàn ông đứng ở cửa.
Nhìn thấy người này, anh ta nhất thời cười ha hả: “Ha ha, Giang Thần, thật không ngờ, cậu thực sự dám tới, đợi cậu bao lâu rồi đấy.”
“Hả?”
Trương Thành đánh giá Giang Thần đang đứng ở cửa lớn.
Bộ dáng hơn hai mươi năm hai mươi sáu tuối, mặc áo ba lỗ, xăm một hình xăm lớn trên tay.
“Đợi tôi sao?”
“Các anh em, đi ra đây…” Trương Thành xoay người kêu to một tiếng, người ở trong phòng lập tức cầm que thép trên mặt đất,
hùng hố đi vào trong.
Bảy tám người đứng chơi, đứng ở cửa, dùng ánh mẳt hài hước nhìn Giang Thần.
Giang Nguyên cũng đi qua đó, nhìn Giang Thần, sắc mát anh ta âm trầm, cười lạnh nói: “Giang Thần, thật không thế ngờ, anh đã sớm đề phòng tôi, đặc biệt gọi mấy tên bạn thản tới đón, giới thiệu một chút, đây là anh Nguyên, trong chon giang hồ nha.”
“Thì ra đã sớm có chuấn bị.”
Giang Thần cười nhạt nói.
Dáng vẻ ngạo mạn của anh khiến trong lòng Giang Thần rất khó chịu.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, không phải là hẳn phải quỳ xuống cầu xin tha thứ chú?
“Anh Ngưu, xử lý giúp tôi.”
Nhưng mà Giang Thân đột nhiên ra tay, nhấc chân giẫm.
Một cú đá trúng ngực Nguyên Thành.
Thân thể anh ta bay ra ngoài, đụng trúng không ít người phía sau.
Giang Thần vội vàng đi qua đó.