Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Cậu ta lập tức ngậm miệng lại, sau đó đi tới một vali tiền: “Mẹ, vali tiền này cho con được chứ?”
Hà Diềm Mai liếc cậu ta một cái rồi khiển trách: “Đưa cái gì mà đưa? Tiền này, mẹ giữ trước, ngày mai gửi tiết kiệm vào ngân hàng.”
Trong phòng.
Đường sở Sở hết cả hơi.
“Ngày mai sẽ đến tập đoàn Giang Long, tìm cậu Giang đó, gửi lại những món sính lễ này.”
Giang Thần cười nói: “Vợ à, cho em rồi thì là của em, em cứ nhận đi.”
“Như này làm sao được, em là người đã có chồng.”
Nghe vậy, Giang Thần không nói nữa.
Cả hai đều không mở miệng nói chuyện.
Bầu không khí trong phòng đột ngột thay đổi.
Giang Thần và Đường sở sở đợi trong phòng, đợi đến khi màn đêm yên tĩnh, cả nhà đã ngủ say.
Đường Sở Sở đi tắm.
Còn Giang Thần, trong tay cầm một hộp đồ, trái tim nhỏ bé của anh đập thình thịch, thình thịch.
Rất nhanh, Đường Sở Sở đã tắm rửa sạch sẽ bước ra.
Cô quấn một chiếc khăn tám, chỉ che những bộ phận quan trọng, làn da trăng nõn, đôi chân dài trắng nuột lộ ra vài giọt nước như pha lê trên người.
Cô chỉ vào phòng tám, mặt đỏ ửng: “Đi, đi tắm rửa một chút đi.”
“ừ;
Giang Thần lập tức đi vào phòng tấm, cả người như bị máu gà chọi.
Anh tắm rất nhanh, chưa đầy năm phút, đã mặc chiếc quần đùi ra ngoài.
Đường Sở Sở đã nằm trẽn giường, khăn tắm vất sang một bèn, trên người cô quấn chăn bông, chỉ lộ ra khuôn mặt thanh tú.
Hai má cô ửng hồng, nhưtrái táo chín đỏ mọng, làm người ta muốn cắn xuống một phát.
Cô nhích người sang một bên chừa ra một vị trí trên giường. Giang Thần kích động nhảy lên giường.
Anh nằm trẽn giường, thân thế Đường Sở Sở khẽ run lên.
Cô biết điều gì sắp sửa xảy ra tiếp theo. Cô cho rằng mình đã chuẩn bị thật tốt, có thể trao cho Giang Thần rồi, hai người có thế trở thành vợ chồng danh chính ngôn thuận rồi.
Nhưng mà, thời điểm Giang Thần leo lên giường, trong lòng cô hiện lên một sự rụt rè.
Trong lòng sinh ra một nỗi sợ hãi.
Một nỗi sợ hãi về tương lai, một nỗi sợ hãi về hôn nhân.
Giang Thần xoay người lại, nhìn Đường Sở Sở, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng đầy cám dỗ, anh vươn tay đi lên chạm vào má, hôn cô.
Môi chạm môi.
Man mát, ngòn ngọt.
“Đừng…”
Đường sở sở đấy mạnh Giang Thần ra, cô xoay người trèo xuống giường, không ngừng thở hốn hển.
“Em, em chưa chuẩn bị sẵn sàng, chồng à, em… Chúng ta có thể đợi thêm một thời gian nữa được không?”
Cô khỏng dám ngấng đầu nhìn Giang Thần.
Giang Thần hơi sửng sốt.

Nhấn Mở Bình Luận