Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Long Vương Trở Lại - Giang Thần

Sau khi giải quyết xong chuyện của Ngụy Tri Giang Thân rời khỏi Đế Vưong Cư đi đến nhã họ Đường.
Buổi chiều anh ờ trong nhà chẳng đi đâu.
Còn Hà Diềm Mai và những người khác thì mang tiền gửi ngân hàng.
Đường sớ sở đã đi Vĩnh Thãi.
Vừa mới tiếp quản Vinh Thái nên cô có rất nhiều việc, bận rộn đến mãi sáu giờ chiều vần chưa trờ v’ê.
Hà Diễm Mai đã hẹn với Ngụy Tri nên thấy Đường sỏ sở chậm trê chưa vê nhà cũng có chút lo lẳng, bà ta gọi điện thoại bảo Đường sở sở lập tức về nhà.
Đường Sớ Sớ còn tướng rang có chuyện gì quan trọng nên vội vội vàng vàng trớ về.
“Sớ Sở, mau đi thay đồ đi, thay cái vây đẹp ấy rồi trang điểm, đeo thèm it đồ trang sức.”
Đường sò sò khỏ hiểu hòi: ”Mẹ, mẹ lại làm gì vậy?”
Hà Diễm Mai mỉm cười nói: “Mẹ đã hẹn cậu Ngụy ăn tối, mau lên, đừng có lề mề nữa, cậu Ngụy bận trăm công nghìn việc, bận vậy mà cổ thể bớt chút thời gian ăn cơm với chúng ta nên con không được chậm trẻ.”
Đường Sở Sớ lập tức sa sầm mặt mũi nói: “Con không đi, muốn đi thì mẹ tự đi đi.”
Hà Diêm Mai lập tức chống nạnh quớ trách: “Mày làm phán hả Đường Sở Sở, mười năm nay là ai cho mày ăn, ai cho mày uống, vì mày tao chịu biết bao dè bỉu, chế giễu. Cũng chính là vì mày mà ở nhà mẹ đẻ tao không ngóc đầu lên dược, bây giờ trở nên xính đẹp rồi đủ lông đủ cánh rồi nên không nghe lời nữa đúng không?“
“Hu hu, sao số tôi lại khố thế này.”
Hả Diễm Mai khóc lóc lãm ầm ĩ.
“Hóm nay mảy không đi thì tao sế nhảy từ tầng tám xuống chết cho ròi.”
Nói rồi bà ta thật sự di mở cửa số muốn nhảy xuống.
Đường Bác kịp thời kéo bà ta lại rồi nhìn Đường Sớ Sớ khuyên nhú: “Sớ Sớ, con không thế vì Giang Thần mà ngay cá mẹ con cũng không cần chứ?”
Đường Túng cũng khuyên cô: “Chị, đúng thế, Giang Thần thực sự tốt như vậy sao?”
Cả nhá đêu đang khuyên cô.
Đường Sở Sở lưng chừng nước mát.
Sao số cô lại khố như vậy.
Cõ nhìn Giang Thân, nhìn vẻ mặt đau khố của anh bâng ãnh mât tủi thân.
“Sở Sở, hay là em cứ đi ăn một bữa với anh ta đi, anh di cùng
em.
“Anh ngốc sao?” Đưòng sở sở mãng mỏ: “Để vợ minh đi ãn cơm vởi người đàn õng khác, anh lại cỏn đi cúng, anh lã ngươi thế náo anh không biết nghĩ sao? Anh mà đi chắng phái sẽ bị chè bai thậm tệ sao? Anh không sợ mất mặt nhưng em sợ.”
Giang Than không ngờ Đường sờ sờ lại phản ứng mạnh như
vậy.
Anh đã thu xếp ốn thỏa rồi.
Chác chân Ngụy Tri không dám nhớ nhung vợ anh nữa, bữa cơm này Ngụy Tri sẽ nói rõ ràng về sau tuyệt đối sẽ không quấn lấy sở sở nữa.
Vé mặt sao cũng được cúa Giang Thần khiến Đương Sớ Sớ cám thấy đau lòng.

Nhấn Mở Bình Luận