Rất nhanh đã đem đò an lẽn.
Giang Thần không nói gì chỉ lo ăn.
Nhìn vé mặt ăn ngấu ăn nghiến cúa Giang Thần Đường Sớ Sớ cau mày rồi cô nhìn Ngụy Tri vói vé mặt áy náy, cô nói: “Anh Ngụy, khiến anh chê cười rồi.”
“Không sao, khõng sao.” Ngụy Tri lập tức đứng lên nói: “Sớ Sớ, thực ra hõm nay tôi có vài lời muốn nói vớí cỏ.”
“Đồng ỷ. đong ý.”
Anh ta còn chưa nói xong thì Hà Diêm Mai đã đứng lên nhìn Ngụy Tri với vẻ mặt hài lòng rồi nói: “Tôi rất hài lòng với đứa con rể là cậu, sở sở có thế ly hôn vởi Giang Thân bất cứ lúc nào và lập tức kết hôn với cậu Ngụy.”
“Mẹ.” Đường Sở Sở oán hận liếc nhìn Hà Diềm Mai.
Biết thản phận của Đường Sớ Sớ nên anh ta không có phúc hướng, chí có người siêu phàm như Hâc Long mới xứng với Sở Sớ.
“Cõ ã. cõ hiếu nhâm rồi.” Ngụy Tri lo lâng Giang Thân nối giận nẽn vội vãng giải thích: “Chãu muốn nôi lã châu khõng xứng
vói Sớ Sớ.”
“Há?”
Hà Diêm Mai sửng sốt. Đường Tùng cũng sững sờ.
Ngô Mẳn cũng nhìn Ngụy Tri vởi vé mật khó hiếu.
Ngay cả Đường sờ sờ cũng có chủt bất ngờ.
Là phụ nữ có người theo đuối thì vẫn mừng thầm trong lòng nhưng bây giờ Ngụy Tri nói như vậy là có ý gì?
Lúc này ánh mât cúa tất cá mọi người đêu đố dồn về phía Ngụy Tri.
Ngụy Tri nhin Giang Thần đang ãn như hố đói rồi nói: “Sở sớ trcrt sinh đã xinh đẹp nhan sac khó ai bi kịp, cháu không xứng VÓI cỏ ấy, chí có Giang Thần mới xứng với cô ấy.”
Nghe thây vậy Đường sờ sở liếc nhìn Giang Thằn ròi không khôi bĩu mõi.
Sau khi sửng sờ, Hà Diễm Mai cười nói: “Cậu Ngụy, cậu đúng là biết đùa, tôi đã nghe ngóng rồi, chưa nói đến chuyện cậu một mình rời khỏi gia tộc chi riêng việc mấy nốm nay cậu một mình ờ nưởc ngoài kiếm được vài tỷ, cả cậu cũng không xứng với sở Sờ thi chẳng phải cãi thâng vỏ dụng Giang Thãn còn chắng có tư cách đế xách dép cho sờ sờ hay sao?”
“Cô à, những gl cháu nói là thật, cháu thực sự không xứng với
sỡ sỡ, cô Sở sở, trưởc đây lã do tõi đường đột nên mởi tủy tiện đến nhã họ Đường, mong cò đừng đế trong lõng.”
Ngụy Tri cúi rạp người.
Hành động của anh ta khiến người nhà họ Đường khó hiếu.
Còn Đường Sớ Sớ thi liếc nhìn Giang Thần.
Từ đâu tới cuối Giang Thần không nổi gì.
Đường Sở Sở thầm nói trong lòng: “Chàng lẽ, cậu Giang thần bí biết Ngụy Tri đến nhà mình tặng quà nên đi tìm anh ta sao?”
Cô cám thấy chắc chắn là như vậy.
Nếu không thl tại sao mói có một ngày mã Ngụy Tri đã thay đối suy nghĩtrõ nẻn tõn trọng cô nhu vậy.
Anh ta tôn trọng minh là vl cậu Giang thần bí tôn trọng mình.
Nghĩ đến cậu Giang thần bí lòng cô lại gợn sóng.
Rõ răng lã thích cõ nhung vi cõ có chồng mã không nói gì thậm chi còn ảm thâm giái quyết chuyện cúa Ngụy Tri lãm mối cho cô và Giang Thần.
Còn Giang Thần lã cãi đò bụng dạ hẹp hòi, không tin tuông nên thầm theo dõi cô.
Nghĩ đến mấy chuyện này Đường Sở sở lại càng thấy đau lòng.
Đường Sớ Sớ nhìn Ngụy Tri với vé mặt khó hiếu rồi hói anh ta: “Anh Ngụy, là cậu Giang tìm gặp riêng anh sao?”
“Há?”