Đường Sở Sà nhận lấy khoản tiền đó, Khống Ngũ mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Đường Sở Sở không chấp nhận, sau khi trở về anh ta sẽ bị Đoạn Vương Gia đánh chết mất.
“Cô Sở Sở, cám ơn cô đâ coi tôi như ly nưởc đã đố đi, tôi xin đi trước đây.”
Khống Ngũ không muốn ở lại lâu hơn thêm một chút nào nữa.
Dưới ánh mầt kinh ngạc của Đường Long, anh ta được thu dọn rồi khiêng mang đi.
Khi anh ta rời đi, Đường Long mới phản ứng lại: “Chủ, chủ tịch…”
Đường Sờ Sờ hơi dừng lại rồi nói: “Được rồi, không sao đâu, ông lui xuống trước đi. Tôi sẽ gửi sổ tiền này vào tài khoản của công ty làm quỹ phát triển của công ty.”
“Vảng.”
Đường Long mang theo sự nghi ngờ rời đi.
Đây là chuyện gì thế này?
Hôm qua còn sai người đến gây sự, hòm nay lại đến tận nơi xin lỗi, còn biếu ba trầm triệu?
Từ khi nào mà tiền bạc trở nên vô giá trị đến như vậy?
Đường Sở sở ngồi xuống.
Cô đang suy nghĩ, có phải là tập đoàn Giang Long đang đích thân đến cảm ơn cậu Giang không?
Ngay khi cô đang suy nghĩ, Đường Long lại bước vào.
“Chủ tịch, cô mau xem kênh tin tức của Giang Trung Dược Đô đi.”
Nghe thấy vậy, Đường Sở Sở bật máy tính và truy cập vào Kênh tin tức của Dược Đô.
“Các bạn khán giả, chào buổi sáng. Đây là kênh tin tức của Giang Trung Dược Đô. Hôm nay tôi sẽ chia sẻ với các bạn chuyện về tập đoàn Bạch Vân.”
“Những gì mọi người nhìn thấy là khu vực nhà máy của công nghiệp dược phấm Bạch Vân. Hiện tại khu vực nhà máy đâ bị san phẳng. Theo lời tường thuật lại của một số nhân chứng, đêm qua ở đây đã xuất hiện ba trăm máy đào và hàng nghìn người. Có vẻ như Tập đoàn Bạch Vân đă đác tội với người nào đó, nên mới khiến cho khu nhà xưởng của Bạch Vân bị san bâng thành bình địa.”
“Tuy nhiên, sáng nay, bẽn phía Bạch Vân đã chính thức bác bỏ tin đồn và nói rằng khu nhà máy đã cũ kỹ nên đã kéo đối đế xây dựng lại.”
“Về phân đã xảy ra chuyện gì, tôi hoàn toàn không biết.’
Nhìn thấy phóng viên đưa tin chuyện này và thấy khu nhà máy bị san bằng thành bình địa, Đường Sở Sờ lập tức choáng váng.
Cái này?
Đầu óc cô trống rổng, cô không thể phản ứng trong một thời gian dài.
Một lúc lâu sau, cô mới hít sâu một hơi.
Điều này có hơi chuyện bé xé to quá rồi đúng không?
Chỉ là một chút mâu thuẫn nhỏ thôi, không cần phải san bằng hết cả khu nhà máy Bạch Vân chứ nhỉ?
Đường Sở Sở cảm thấy cậu Giang bí ẩn đó đang chuyện bé xé ra to.
Chầng trách Khống Ngũ bị thương khâp người, cháng trách anh ta lại sợ hãi đến như vậy, hóa ra là tối hôm qua đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
“Chủ tịch, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy, là ai đang giúp Vĩnh Thái vậy?”
Đường Long không ngốc, ông ta có thế nhận ra chắc canh không phải là chuyện nhà máy cũ bị đổ đi xây lại mà là bị cưỡng chế tiến hành san bằng.
Ngoài ra, Khổng Ngũ toàn thân bị thương đến để xin lôi, ông ta cũng đã suy nghĩ rất nhiều.
Đường Sờ Sở phản ứng lại, hơi xua tay, rồi nói: “Được rồi, không có chuyện gì đâu, ông đi xuống trước đi, cứ làm tốt công việc trong tay của mình là được.”
Đường Long liếc nhìn Đường Sở Sớ.
Vào lúc này, ỏng ta mới sâu sẳc nhận ra cô con gái nhà họ Đường này thật là đáng sợ.
“Vâng.”