Cô ta tin chắc cho dù cô ta trốn đến nơi nào đều sẽ bị Hắc Long tìm thấy, đến lúc đó cô ta có chạy trời cũng không khỏi nắng.
Và nếu như cô ta có thể tra ra bức Hoa Nguyệt Sơn Cư thì có lẽ cô ta có thể chuộc tội, thậm chí là bảo vệ cả nhà họ Tiêu.
Tiêu Hác không biết tại sao Tiêu Nhược Nhiên lại sợ hãi đến như vậy.
Nhưng anh ta biết Tiêu Nhược Nhiên chắc chắn biết người giết bố bọn họ là ai, cũng biết đó là người đã giết tộc trưởng của các gia tộc khác.
Anh ta không thể không nghĩ đến một gia tộc.
Nhà họ Giang!
Bởi vì gia tộc có thù với nhà họ Tiêu và cũng có mối thù hận khó mà hóa giải với ba gia tộc lớn còn lại thì chỉ có một.
Đó chính là nhà họ Giang, gia tộc đã bị diệt vong mười năm về trước!
Anh ta biết điều nên cũng không gặng hỏi nữa, không nhiều lời mà quay đầu rời đi.
Tiêu Nhược Nhiên nằm trên giường bệnh, bây giờ cô ta đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.
Cô ta luôn muốn đưa nhà họ Tiêu trở lại thời đỉnh cao.
Bây giờ cô ta biết không còn hi vọng nữa, người nhà họ Tiêu có thể giữ được mạng đã xem như trong cái rủi có cái may rồi.
“Hắc Long quá đáng sợ, thực sự muốn khuấy đảo bốn gia tộc lớn đến mức truy giết không còn một ai, nhưng cũng phải thôi, chuyện mười năm trước dù đổi lại là ai đi nữa cũng khó mà tiêu tan nỗi thù hận trong lòng" Tiêu Nhược Nhiên tuyệt vọng lẩm bẩm một mình.
Cùng lúc đó ở một căn cứ quân sự.
Tiêu Dao Vương mặc một bộ đồ quân đội, trên đó đeo năm ngôi sao.
“Vương, tối hôm qua xảy ra một số chuyện, có vài người bị giết, bọn họ là..”
Cấp dưới thân cận của Tiêu Dao Vương đi đến báo cáo chuyện này.
“Hả?"
Tiêu Dao Vương nhíu mày.
“Hắc Long làm sao?”
“Chắc là Hắc Long, tôi tra được Hắc Long chính là người mà Đường Sở Sở đã cứu khỏi trận hỏa hoạn nhà họ Giang vào mười năm trước. Cậu ta bị bỏng mặt, không biết làm thế nào đã thay đổi thành một khuôn mặt mới, lưu lạc ở Nam Hoang, trở thành một tên lính quèn ra trận. giết giặc, chỉ trong vòng mười năm ngắn ngủi, cậu ta lập VÔ số công lao, được phong là Hắc Long, chỉ huy đội quân Hắc Long lên tới cả triệu người.
Nghe thấy vậy, Tiêu Dao Vương khó hiểu hỏi: “Cậu ta và bốn gia tộc lớn có thù hận gì sao?
“Theo như tôi điều tra được thì sự diệt vong của nhà họ Giang vào mười năm trước có liên quan mật thiết đến nhà họ Tiêu, hơn nữa trận hỏa hoạn đó của nhà họ Giang còn dính dáng đến cả bốn gia tộc lớn của Giang Trung”
Tiêu Dao Vương im lặng như đang suy nghĩ gì đó.
Trước đây ông ta chỉ biết Giang Thần giết Tiêu Chiến bởi vì Tiêu Chiến đụng vào Đường Sở Sở vợ của anh, nhưng không ngờ trong đó lại ẩn chứa nhiều chuyện như vậy.
Đường Sở Sở là người đã cứu Giang Thần mười năm về trước, còn nhà họ Tiêu lại là thủ phạm chính trong việc gây ra sự diệt vong nhà họ Giang.
“Vương, chuyện này phải giải quyết thế nào? Lễ kế vị của anh nhưng Giang Thần lại gây ra bao nhiêu chuyện, nếu như không cho mọi người một lời giải thích, chỉ sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh.”
Vẻ mặt Tiêu Dao Vương chua xót: “Giải thích? Giả thích thế nào? Chẳng lẽ cậu còn trông mong tôi sẽ phải quan đến vây quét Hắc Long sao? Tôi không có lá gan đó, báo lên trên đi, đợi bên trên sắp xếp.”
“Vâng”
“Đợi đã..”
“Vương, còn có chuyện gì sao?”
“Hay là thôi đi.” Tiêu Dao Vương nghĩ ngợi rồi nói: “Trước tiên em tin này xuống, tìm đại một kẻ chết thay, chịu tội thay cho Giang Thần đi.”
“Vương, anh phải nghĩ thật kĩ, Hắc Long đệ đơn từ chức trở về Giang Trung là để báo thù. Đây mới chỉ là bắt đầu, sau này không biết bốn gia tộc lớn này còn chết bao nhiêu người nữa, em một lần thì không sao, nhưng sau này còn có thể ém nổi sao, chuyện này làm không tốt sẽ gây ra chấn động lớn, hơn nữa đây thuộc phạm vi thẩm quyền của anh, bên trên nếu như trách tội xuống thì trách nhiệm này.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!