Nhưng, anh cảm thấy cách làm của Hà Diễm Mai thực rất hả giận.
Anh lại lái xe vào khu quân sự.
Đi vào, đi ra.
Đi tới đi lui mấy lần, sắc mặt nhà họ Đường tức giận đến xanh mét, cả người đều tức giận.
Mà những nhà giàu khác lại như xem trò cười.
Hoắc Đông cũng đành chịu
Đường đường là Hắc Long sao lại giống như nhân vật nhỏ chưa thấy qua sự đời thế này cơ chứ, chuyện này mà truyền đến Kinh Đô thì mất hết mặt mũi còn gì?
Nhưng, Giang Thần cảm thấy thế này rất tốt!
những ngày tháng bây giờ thực sự là nhàn nhã tự do.
Giang Thần lại lái xe ra ngoài, vừa định quay đầu lại đi vào, Đường Sở Sở kịp nhắc: “Thần, được rồi, anh đang làm bọn họ trễ nải việc kiểm tra thư mời đấy”
Giang Thần quay người nhìn Hà Diễm Mai, cười nói: “Mẹ, thoải mái không?”
“Haha, thoải mái, cả người đều sướng hết cả lên.” Hà Diễm Mai cười đến không khép miệng lại được.
Hả giận lắm.
Hôm nay là lần bà ta nở mày nở mặt nhất trong mấy chục năm qua.
Quyền thể của cả năm quận lớn đến thấy bà ta, bà cảm thấy mặt mũi mình càng tăng gấp bội.
Giang Thần nói: “Nếu đã được rồi vậy thì con lái xe vào trả, đây cũng không phải của con.”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Hà Diễm Mai cứng cả lại, nhưng nghĩ đến chuyện Giang Thần đi mượn xe cho bà ta thêm thể diện, bà ta cũng không nói ra mấy lời móc mia nữa, mở miệng nói: “Được rồi, về đi.”
“Vâng”
Giang Thần lái xe, dưới con mắt soi mói của nhà họ Đường, của quyền thế năm quận lớn, nghênh ngang rời đi.
Anh đưa Đường Sở Sở cùng Hà Diễm Mai về nhà, sau đó lái xe đến Đế Vương cư, để xe lại đó rồi bắt xe về nhà họ Đường.
Còn chưa vào cửa, anh đã nghe thấy tiếng cười của Hà Diễm từ trong truyền ra.
“Haha, buồn cười chết đi được, mọi người không thấy mặt người nhà họ Đường giống heo tới cỡ nào đâu, quá khôi hài.”
“Mẹ, Giang Thần khinh suất, me cũng hồ đồ theo cậu ta sao?” Đường Tùng tức giận đến thở hổn hển nói: “Sao mẹ dám nói với ôm nội như vậy, khó khăn lắm mới có được một chút cổ phần công ty, bây giờ ông nội chắc chắn đang rất tức giận, lúc về chắc chắn sẽ thu lại chỗ cổ phần đó.”
“Thu thì thu.” Mặt Hà Diễm Mai bất cần, nói: “Ông cụ vốn đã không chào đón Đường Bác, ngại ông ấy không có tiền đồ, không đặt ông ấy vào mắt, thêm cả nhà Đường Hải nói xằng nói bậy bên tai ông cụ, chuyện thu lại cổ phần là chuyện sớm muộn mà thôi.”
Hà Diễm Mai biết rõ nhà họ Đường là loại như thế nào.
“Mẹ, mẹ cũng thật là, đây đều là tiền cả, mẹ cũng đừng gây khó dễ cho tiền chứ!” Mặt mày Ngô Mẫn có phần không hài lòng, gần cuối tháng rồi, đã đến lúc gia tộc chia cổ tức, dù chỉ là năm phần trăm, nhưng thế này cũng nhiều lắm rồi.
Bây giờ thì hay rồi, hở cả.
cửa không khóa, Giang Thần về đến.
“Con rể, con về rồi đấy à, nào, ngồi.” Hà Diễm Mai nhiệt tình chào hỏi, bà ta đã nghĩ thông rồi, không có cổ phần thì không có cổ phần, trong tay bà ta còn có chút tiền, định mở cho Giang Thần một phòng khám, bằng y thuật Giang Thần, cũng có thể kiếm sống.
Đường Tùng, Ngô Mẫn xụ mặt, ánh mắt như sắp bùng cháy.
“Thần" Đường Sở Sở cũng đứng dậy, hơi nhích người nhường chỗ cho Giang Thần.
“Con rể, mẹ nghĩ kỹ rồi, trong tay mẹ vẫn còn hơn hai triệu, là lần trước Sở Sở đưa, chúng ta
mở phòng khám, mở hiệu thuốc, tự mình kiếm sống, cũng tốt hơn ăn nói khép nép ở nhà họ Đường, còn có ông nữa... Đường Bác, ông cũng đừng có đến Vĩnh Lạc làm nữa, tôi không tin rời khỏi nhà họ Đường thì nhà chúng ta chết đói”
Giang Thần liếc nhìn Hà Diễm Mai.
Trước giờ anh luôn coi thường bà mẹ vợ này, cho rằng bà ta nắm quyền, trong mắt chỉ có tiền.
Bây giờ xem ra cũng đều là do cuộc sống ép buộc.
Giang Thần gật đầu nói: “Mở phòng khám thì không thành vấn đề, có điều, con nghe nói, một thời gian nữa trung tâm thương mại đô thị sắp thu hút vốn đầu tư nước ngoài, đến lúc đó chúng ta mở phòng khám tại trung tâm thương mại đô thị mới xây dựng”
“Bốp.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!