"Trong phòng làm việc của tôi có." Chu Hào chỉ vào cánh cửa bên trong phòng làm việc.
Đường Sở Sở cũng không nghĩ nhiều như vậy, nhanh chóng đứng lên.
Vừa đứng dậy, cô ngay lập tức cảm thấy choáng váng đầu óc, thiếu chút nữa thì ngã quỵ ở trên ghế sô pha.
Chu Hào kịp thời đỡ cô, đầy quan tâm, hỏi: "Sở Sở, không sao chứ?"
"Tôi, tôi không biết làm sao, đầu hơi choáng váng, tôi đi vệ sinh trước."
Đường Sở Sở khẽ lắc đầu, sau đó đứng lên, cường ép chịu đựng cơn choáng váng, đi về phía nhà vệ sinh, đi vào bên trong, cô đóng cửa nhà vệ sinh lại, nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi một cuộc cho Giang Thần.
Giang Thần đang trên đường trở về, nhận được điện thoại của Đường Sở Sở.
"Thần, em, có thể em bị bỏ thuốc rồi, em... em ở trong phòng làm việc của quản lý bộ phận nhân sự tập đoàn Ngải Lạp, anh, anh tới nhanh lên, em, em cảm thấy nóng quá.."
Đường Sở Sở ở trong nhà vệ sinh của Chu Hào gọi điện thoại.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, cô cảm thấy trời đất quay cuồng, mí mắt không mở ra được, rất muốn ngủ.
Cô mở vòi nước ra, không ngừng dội lên mặt của mình, lúc này mới tỉnh táo hơn nhiều.
Sau khi Giang Thần nhận được điện thoại của Đường Sở Sở, một cỗ tức giận truyền từ lòng bàn chân lên đỉnh đầu.
Dám xuống tay với vợ của anh, đâm đầu vào chỗ chết sao?
Anh tiện tay nhét xe điện nhỏ ở bên đường cái, vọt tới giữa đường, cản một chiếc xe ven đường.
Tài xế vội vàng phanh lại, bánh xe và mặt đất va chạm với nhau, tỏa ra khỏi đen, tài xế nhìn Giang Thần chặn trước ô tô, hạ cửa kính xuống, hung dữ mắng lớn: "Mày muốn chết sao?"
Giang Thần đi tới, mạnh mẽ mở cửa xe ea, hung hăng túm người tài xế vứt xuống mặt đất, sau đó lái xe, tăng tốc đạp chân ga, chạy về phía tập đoàn Ngải Lạp.
Nhưng mà, Giang Thần vì lo lắng cho Đường Sở Sở, mà lại không chú ý tới còn có một người phụ nữ đang ngồi ở phía sau xe.
Người phụ nữ nay ngồi ở phía sau, bị dọa sợ đến nỗi một câu cũng không dám nói.
Bởi vì, trên người Giang Thần toát ra hơi thở rất đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến cho cả người cô ta đều đổ mồ hôi hột.
Tập đoàn Ngải Lạp, phòng làm việc quản lý bộ phận nhân sự.
Chu Hào cởi áo trên người, lộ ra cơ thể trắng bóc, anh ta nhìn về phía cửa phòng toilet, liếm đôi môi khô khốc, trên mặt mang theo một nụ cười vui vẻ vì thực hiện được âm mưu: "Người phụ nữ đẹp nhất Giang Trung, hôm nay tôi phải nếm thử mùi vị của người phụ nữ đẹp nhất Giang Trung."
Còn kết quả?
Anh ta nghĩ tới.
Nhưng theo như anh ta thấy, Đường Sở Sở đã bị đuổi khỏi nhà họ Đường rồi, không còn quan hệ gì với nhà họ Đường nữa, nếu không thì cũng sẽ không phải ra ngoài tìm việc làm.
Mà Giang Thần, chồng của cô, thằng nhóc này mượn xe giả vờ đe dọa người khác, một khi người nổi tiếng kia quay lại, thằng nhóc Giang Thần này chắc chắn sẽ xong đời.
Chu Hào không hề lo ngại gì, hơn nữa sau khi làm xong chụp hình, quay video, Đường Sở Sở cũng không dám nói ra.
“Sở Sở, tôi đến đây."
Phòng làm việc.
Chu Hào cởi hết đồ ra.
Anh ta đi vào nhà vệ sinh, đẩy cửa ra những phát hiện cửa đã bị khoá trái.
“Tính cảnh giác khá cao đấy chứ.” Chu Hào hung dữ mắng, gõ cửa, lớn tiếng nói: “Đường Sở Sở, cô mở cửa ra cho tôi.”
Trong nhà vệ sinh.
Đường Sở Sở không ngừng lấy nước dội lên mặt, thậm chí là lên đầu, bây giờ quần áo trên người cô đều đã ướt hết, đồ dán sát vào da thịt của cô, lộ ra hình dáng cơ thể mềm mại.
Nhưng tác dụng của thuốc quá mạnh, cho dù cô có dội nước cũng không có tác dụng gì.
Cô cảm thấy cơ thể mình ngày càng nóng.
Trong cơ thể dường như có rất nhiều con sâu đang bò, mà trong lòng cô cũng dâng lên dục vọng nguyên thuỷ nhất.
Từ trước đến giờ cô chưa từng có loại dục vọng thế này.
“A..."
Cô ngồi xổm xuống đất, kéo quần áo của mình, cho vào da thịt của mình.
Bên ngoài cửa truyền đến giọng nói của Chu Hào: “Sở Sở, cô mau mở cửa đi, cô không chịu nổi nữa đúng không, mau mở cửa, tôi giúp cô, khiến cô thoải mái hơn.”