Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

Giang Thần xoay người rời đi. 

Giang Thần không coi ai ra gì, coi thường pháp luật, khiến cho Tiêu Dao Vương hơi tức giận, nhưng ông ta thật sự không thể làm gì Giang Thần. 

Cho dù Giang Thần có phạm phải tội tày trời, ông ta cũng không có quyền bắt Giang Thần, trừ khi là lãnh đạo cấp trên cao nhất hạ mệnh lệnh. 

Ông ta hít sâu một hơi, phân phó: “Cho một chiếc xe đến cửa sau, đưa cậu ta về." 

“Vâng.” 

Cấp dưới của Tiêu Dao Vương lập tức đi sắp xếp. 

Sau đó, Tiêu Dao Vương phân phó: “Đem toàn bộ camera giám sát của tập đoàn Ngải Lạp đi. Người bị Giang Thần đánh tàn phế, đi trấn an người nhà, nên chữa trị thì chữa trị, nên bồi thường thì bồi thường. Những bảo vệ đã nhìn thấy Giang Thần, toàn bộ dẫn đi, bảo bọn họ ký bản thỏa thuận bảo mật, tất cả mọi thứ đã nhìn thấy hôm nay đều mục nát trong bụng hết, nếu như bên ngoài có một chút phong phanh gì, nhất định truy đến cùng.” 

“Còn có, tuyên bố với bên ngoài, đây là một buổi diễn tập kết hợp giữa hai bên quân đội và cảnh sát.” 

Tiêu Dao Vương nhanh chóng sắp xếp. 

Sắp xếp chuyện này một cách ổn thỏa. 

Còn về Chu Hào đã chết, ông ta cũng phải người đi điều tra thân phận của Chu Hào, nhưng lại phát hiện đó là người nhà họ Chu, một trong bốn nhà quyền thế tại Giang Trung. 

Tiêu Dao Vương tự mình cử binh sĩ đến nhà họ Chu, nói với nhà họ Chu là đã nhìn trúng Chu hào, dẫn Chu Hào đi huấn luyện bí mật, trở thành đặc công, trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về. 

Mà xác của Chu Hào thì bị lặng lẽ kéo đi, thần không hay quỷ không biết thiêu đốt. 

Tiêu Dao Vương cho xe đưa Giang Thần về đến nhà. 

Trong nhà không có ai, đều ra ngoài hết rồi. 

Giang Thần bế Đường Sở Sở đang mê man đặt lên giường. Thấy quần áo trên người cô đều đã ướt đẫm, anh khẽ nhíu mày. 

Đứng ngây ra trong chốc lát, anh đi đến tủ quần áo, lấy ra một chiếc váy. 

Sau đó đi đến cạnh giường, thay đồ cho Đường Sở Sở. 

Anh đường đường là Hắc Long của Nam Hoang, đã từng giúp con gái thay đồ bao giờ? 

Anh luống cuống tay chân, tốn gần nửa tiếng đồng hồ mới thay đồ cho Đường Sở Sở xong. 

Mà Giang Thần đã bấm huyệt ngủ cho Đường Sở Sở, Đường Sở Sở ngủ rất yên ổn. 

Giấc ngủ này kéo dài mấy tiếng, mãi đến chạng vạng cô mới tỉnh lại. 

Cô thức dậy, xoa đầu. 

Nhớ lại một số chuyện trước đó, toàn thân cô run rẩy. Theo bản năng kéo chăn có người lại một bên. Sau khi thấy rõ đây là nhà mình, cô mới thở phào một hơi. 

“Sở Sở, em tỉnh rồi à?” 

Cửa phòng mở ra, Giang Thần đang đeo tạp dề bước vào, nói: “Anh đã làm xong bữa tối, đợi bố mẹ về thì có thể ăn cơm rồi.” 

“Thần.” Đường Sở Sở tủi thân khóc lên. 

Giang Thần bước đến, ngồi bên mép giường. 

Đường Sở Sở lập tức nhào vào lòng anh, khóc đến đau thương. 

“Không sao, anh kịp thời đuổi đến, chưa xảy ra chuyện gì cả.” Giang Thần an ủi: “Tên giám đốc bộ phận nhân sự của tập đoàn Ngải Lạp đã bị cảnh sát dẫn đi rồi, có lẽ phải ngồi trong tù mấy năm.” 

KU 

Nghe thế, Đường Sở Sở thở phào một hơi. 

Cũng may Giang Thần đến kịp, nếu không thì hậu quả không thể tưởng tượng 

nổi. 

Nhưng, bây giờ nghĩ lại, cô vẫn cảm thấy khiếp sợ. 

“Thần, cảm ơn anh.” 

“Em đấy, sau này cẩn thận một chút. Khuôn mặt xinh đẹp thế này, là đàn ông đều sẽ có suy nghĩ méo lệch. Không được, sau này anh sẽ theo em một tấc cũng không rời.” 

Lời nói của Giang Thần đã chọc cho Đường Sở Sở cười. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận