Người đến nhà họ Giang năm đó, đều là những thành viên nòng cốt trong bốn gia tộc lớn, bởi vì những thành viên bình thường không thể nào được tiếp xúc với những chuyện cơ mật thế này.
Sau khi nhà họ Giang bị tiêu diệt, bốn gia tộc lớn không hề nhắc đến chuyện này.
Nhưng thế giới bên ngoài lại tung tin đồn nhảm.
Có người nói Giang Nam sợ tội tự sát, trước khi tự sát châm lửa đốt cả nhà họ Giang, muốn thiêu hủy nghiệp chướng đã phạm phải.
Cũng có người nói, nhà họ Giang đắc tội với người tại to mặt lớn mới bị diệt vong.
Nhưng không ai biết sự thật đằng sau.
Bây giờ, Giang Thần đã truyền đạt thông báo chết chóc xuống.
Quỳ gối mười ngày, sau đó tự sát.
Chuyện này làm sao có thể?
Những người này bây giờ đều là người giàu có, sở hữu khối tài sản kếch xù, họ đang hưởng vinh hoa phú quý nhiều vô kể, sao có thể quỳ gối mười ngày, sau đó tự sát kết thúc sinh mạng chứ?
Người phụ trách ba gia tộc lần lượt rời khỏi phòng bệnh của Tiêu Nhược Nhiên.
Rất nhanh, con trai cả của Tiêu Biệt Hạc, anh trai cả của Tiêu Nhược Nhiên là Tiêu Hác vội vàng chạy đến bệnh viện.
"Nhược Nhiên, rốt cuộc em đang nói gì vậy, đi quỳ gối mười ngày gì chứ, tự sát tạ tội gì chứ?" Vẻ mặt Tiêu Hác vô cùng hoang mang.
"Anh cả, đừng hỏi nữa, cứ làm theo những gì em nói đi, anh, anh hai, anh ba, còn có chú hai, chú tư, bảo bọn họ đi hết đi, chết vài người cũng đỡ hơn là cả nhà họ Tiêu hơn trăm người đều chết hết."
Tiêu Nhược Nhiên khóc sướt mướt.
Cô ta hối hận rồi!
Mọi thứ đều là sự sắp xếp của anh tự cô ta.
Nếu như không phải vì anh tư Tiêu Chiến, cô ta sẽ không đi tiếp cận Giang Nam, sẽ không kết hôn với Giang Nam, cũng sẽ không vì có được bức Hoa Nguyệt Sơn Cư mà làm nhà họ Giang tan nhà nát cửa.
Thế nhưng, rốt cuộc bức Hoa Nguyệt Sơn Cư đang ở đâu?
Những chuyện này cô ta không hề biết.
Bởi vì, Tiêu Chiến là người duy nhất biết bức Hoa Nguyệt Sơn Cư ở đâu thì đã chết rồi .
"Nhược Nhiên, rốt cuộc em đang sợ cái gì, rốt cuộc tàn dư nhà họ Giang là ai, cậu ta có bản lĩnh lớn vậy sao?" Tiêu Hác không ngừng thăm hỏi.
Bảo ông ta đến nghĩa trang nhà họ Giang quỳ gối mười ngày, sau đó tự sát?"
Chuyện này chắc chắn không thể nào.
Cho dù là ai cũng sẽ không đi quỳ gối mười ngày rồi tự sát cả.
"Huhu... em không nói được, em nói rồi, nhà họ Tiêu sẽ bị tiêu diệt nhanh thôi, nhà họ Tiêu nhiều người như vậy, em không muốn bởi vì em nhiều chuyện mà khiến bọn họ mất mạng." Tiêu Nhược Nhiên khóc lóc sụt sùi nói.
Vẻ mặt Tiêu Hác nghiêm nghị.
Tính cách em gái ông ta thế nào ông ta hiểu rất rõ, nhiều năm như vậy, sóng to gió lớn đều đã trải qua, đã có lúc nào cô ta lại sợ hãi như thế này?
Bây giờ tàn dư nhà họ Giang lại khiến cô ta kiêng dè đến vậy?
Vậy rốt cuộc người này đáng sợ đến nước nào?
"Nhược Nhiên, chúng ta đi tìm Tiêu Dao Vương, em tư là cấp dưới thân cận của Tiêu Dao Vương, bây giờ em tự chết rồi, Tiêu Dao Vương chắc chắn sẽ nể mặt em tự che chở cho chúng ta."
"Vô ích thôi, thật sự cũng vô ích thôi. Tiêu Nhược Nhiên nức nở nói: "Nếu như có tác dụng, Tiêu Dao Vương đã ra tay từ lâu rồi, anh cả, lẽ nào anh vẫn chưa hiểu, người muốn tiêu diệt nhà họ Tiêu chúng ta, ngay cả Tiêu Dao Vương cũng phải nể nang sao?
Ầm!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!