Kiều Lăng hơi sững sờ khi nghe những gì Thứ Phong nói.
Việc ghi nhớ kiểu dáng của mọi loại súng ống và vũ khí chỉ là một kỹ năng cơ bản thôi sao?
Thứ Phong ra hiệu với phía bên ngoài ngôi nhà, rồi cúi xuống nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.
Trước bàn ăn của biệt thự.
Ô Ninh cởi áo khoác ngoài của bộ vest ra, gấp gọn gàng đặt sang một bên, mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngồi xuống bàn ăn, cẩn thận sắp xếp lại khăn ăn để
tránh cho nước sốt của đồ ăn bản vào người.
Chị Hồng vặn vẹo thân hình đây quyến rũ, bưng món ăn cuối cùng lên bàn.
Một bàn đầy đồ ăn ngon nhưng giờ đây chẳng ai quan tâm đến việc buổi tối ăn gì.
“Uống chút rượu vang đỏ nhé?”
Chị Hồng mở một chai rượu vang đỏ đắt tiền, rồi rót vào bình gạn rượu.
Trước mặt mỗi người là một miếng thịt bò Wagyu A5 đất tiền.
Ô Ninh chậm rãi cắt một miếng bò wagyu, cho vào miệng nhẹ nhàng nhấm nháp.
Sau khi nuốt miếng thịt bò vào miệng, Ô Ninh tỏ vẻ rất thích thú, sau đó lấy khăn ăn lau miệng, rồi nhìn Tê Thiên, thản nhiên hỏi: “Ai cử cậu đến?”
Hỏi xong, Ô Ninh cầm bình gạn rượu tự rót rượu cho. mình, câu hỏi vừa rồi tựa như đang nói chuyện phiếm với nhau.
Nhưng mọi người đều biết, hôm nay sát khí hiện diện khắp nơi trong ngôi nhà này.
'Tê Thiên cũng cầm dao lên, chậm rãi chia miếng bít tết trên đĩa ra, đồng thời nói: “Các người muốn mạng sống của người khác, đương nhiên sẽ có người muốn bỏ tiền ra để bảo vệ mạng sống của mình, là ai phái các người tới đây?"
"Ha ha, giới trẻ bây giờ thật thú vị, đương nhiên, điều này cũng phải dựa vào thực lực, cậu có thể khiến nhiệm vụ của chúng tôi thất bại một lần, điều đó cũng chứng tỏ thực lực của cậu." Ô Ninh nhẹ nhàng lắc ly rượu, "Chỉ là có một số vấn đề, thân phận không đủ thì không nên hỏi, đây là quy tắc."
“Anh đang nói về quy tắc của các anh.” Tê Thiên xiên một miếng bò bít tết đưa vào miệng, “Chứ không phải quy tắc của tôi.”
"Ha ha." Ô Ninh khẽ cười, nhấp một ngụm rượu vang đỏ trong ly, sau đó nói với chị Hồng: "Mùi vị khá tốt, sau này cứ uống loại này đi."
Nhìn thì chỉ như là một cậu trò chuyện bình thường, nhưng thực ra đã chứng tỏ sự tự tin của Ô Ninh, hôm nay chắc chắn có người ở lại đây và không thể ra ngoài, nhưng đó không phải là Ô Ninh anh.
Chị Hồng mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu.
Ô Ninh lại nhìn Tê Thiên nói: "Cậu rất có dã tâm, nếu là người bình thường thì đã trốn đi không lộ diện, nhưng cậu lại cố tình chủ động tìm tới, mục đích của cậu là gì?"
Tê Thiên nhún vai, lại nhét một miếng thịt bò vào miệng, nuốt xuống mới nói: “Toàn bộ thế giới ngầm ở Tây Bắc.”
Ô Ninh sửng sốt một lát, hiển nhiên bị lời nói táo bạo. của Tê Thiên làm cho kinh hãi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!