Trong một cuộc đối đầu ngắn ngủi, từ việc Thẩm Bằng Bân chiếm ưu thế cho đến khi Thẩm Thu Thủy giành lại quyền chủ động, tất cả chỉ là do Tê Thiên nhúng tay với với một cây kem.
Khung cảnh tưởng chừng đơn giản này, lại chứa đựng rất nhiều điều.
Khi Thẩm Thu Thủy tuyên bố bắt đầu cuộc họp, lập tức có người bước ra và nói về những vấn đề liên quan đến lợi ích của công ty.
Thẩm Băng Bân không kiên nhẫn ngoáy tai: “Vào vấn đề chính đi.”
Thẩm Thu Thủy lên tiếng: "Bây giờ Thẩm thị đã đạt được quan hệ đối tác chiến lược với tập đoàn Văn Tôn, đây sẽ là trọng tâm phát triển trong tương lai."
Mối liên hệ với tập đoàn Văn Tôn là kế sách chính của Thẩm Thu Thủy dùng để đối phó với Thẩm Bằng Bân lúc này.
'Thẩm Băng Bân khẽ cười một tiếng: "Tập đoàn Văn Tôn là thứ gì vậy?"
Một giám đốc điều hành cấp cao từ phía Thẩm Thu Thủy cho biết: "Cậu Thẩm, chúng ta là một tập đoàn, không phải một xã đoàn, tập đoàn Văn Tôn nắm giữ hoàn toàn 30% thị phần của Thiên Ngân."
"Ha ha, cho nên tôi mới nói, tập đoàn Văn Tôn là thứ gì vậy!" Thẩm Bãng Bân tỏ ra khinh thường: "Chỉ là thị trường "Thiên Ngân, thị phần còn chỉ có 30%, lại khiến các người coi đó là trọng tâm? Vậy hãy xem thử hợp đồng của tôi đi!”
Thẩm Bằng Bân phất tay.
Tên tay sai phía sau lấy từ trong túi ra một tập hồ sơ và đưa cho Thẩm Băng Bân.
Thẩm Băng Bân thản nhiên ném tập tài liệu lên bàn hội nghị: “Hai năm trước, tôi rời khỏi Thẩm thị, Thẩm thị cũng chỉ phát triển như vậy, hai năm sau vẫn y như vậy, trong suốt thời gian hai năm, Thẩm thị không có chút tiến triển nào à, ai đó, đến và sao chép mọi thứ trong này ra đi! Để những kẻ vô dụng này nhìn cho kỹ!"
Vài phút sau, hàng chục bản sao nội dung trong tập hồ sơ đã được sao chép và giao đến tay mỗi người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!