Ngày hôm sau, thứ hai.
Sinh viên đại học năm thứ nhất bắt đầu lên lớp buổi đầu tiên.
Khi sinh viên của lớp Anh Ngữ 5 nhìn thấy Tần Phong vẫn nguyên vẹn không sứt mẻ gì bước đến lớp thì trong lòng đều thầm cảm thấy hiếu kỳ.
Mặc dù buổi tối hôm qua, Trương Vân và Phương Tình đã nói chuyện Tần Phong an toàn trở về nhà cho bọn họ nghe rồi.
Nhưng mà, bọn họ đến bây giờ bọn họ vẫn khó mà tưởng tượng ra được Tần Phong rốt cuộc làm cách nào thuyết phục được đối phương không truy cứu nữa?
Cuối cùng, tất cả bọn họ chỉ đành suy đoán là do cuộc điện thoại cảnh cáo của Trương Vân cùng Phương Tình đã có tác dụng.
Có lẽ là do Hoàng Thiên Bá của KTV Hoàng Triều đã để ý đến lời cảnh cáo nên mới thả Tần Phong ra.
Còn về tình hình thực tế ra làm sao, trong đám bọn họ không có một người nào tưởng tượng ra được.
Tần Phong đương nhiên cũng sẽ không nói nhiều về chuyện này, chỉ quan tâm tìm một chỗ ngồi, yên lặng ngồi xuống ở một góc lớp.
Giáo viên đầu tiên lên lớp chính là giáo viên hướng dẫn của lớp Anh Ngữ 5, tên là Mục Lãnh Mi, dạy tiếng Anh, là một người phụ nữ khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi.
Vóc dáng cao gầy thon gọn, gương mặt khá xinh đẹp, là một người đẹp có vẻ đẹp lạnh lùng y như cái tên của mình.
Quan trọng nhất là, cô ta còn là một tiến sĩ mới du học từ nước ngoài về, đến nay vẫn chưa kết hôn.
Do đó, Mục Lãnh Mi đã trở thành người tình trong mộng của rất nhiều thầy giáo và học sinh của trường đại học Trung Hải.
Kiếp trước Mục Lãnh Mi đối xử với Tần Phong cũng rất là tốt.
Không vì gì khác, chỉ là bởi vì thành tích học tiếng Anh của Tần Phong rất cao.
Những sinh viên có thành tích tốt, luôn luôn nhận được sự thiên vị từ giáo viên.
Điểm này là một hiện tượng thường thấy từ xưa đến nay.
Nhưng mà, không biết vì nguyên nhân gì, kiếp trước Mục Lãnh Mi lại chỉ ở lại trường đại học Trung Hải dạy Tần Phong có một học kỳ, sau đó xin nghỉ việc.
Từ đó về sau, anh không còn gặp lại Mục Lãnh Mi nữa.
Đương nhiên, Tần Phong bây giờ cũng không nghĩ quá nhiều đến những vấn đề này.
Lúc này, trong lòng anh vẫn luôn chờ đợi một cột mốc thời gian.
Mốc thời gian đó chính là lúc mà lần đầu tiên trong kiếp trước anh gặp được tình yêu đầu của mình, Âu Dương Tĩnh.
Nghĩ đến đây, Tần Phong cũng không kiềm được mà khẽ mỉm cười.
Do trong đầu anh đang nghĩ đến chuyện khác, nên khi lên lớp giáo viên đã giảng những gì, Tần Phong đều không hề nghe lọt tai.
Sau khi buổi học kết thúc, Tần Phong lòng đầy mong ngóng đi về phía thư viện.
Ở đó, chính là nơi mà lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
Đi đến chỗ khóc khuất trong ký ức của kiếp trước, Tần Phong từ trên giá sách rút ra một quyển sách, yên tĩnh đứng đọc.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Không biết vì sao, Tần Phong lúc này chỉ cảm thấy tốc độ thời gian trôi qua sao lại chậm như thế.
Anh mới ở đây đợi có hơn nửa tiếng đồng hồ mà lại cảm giác dài như thời gian kiếp trước anh đóng cửa bế quan mấy chục đến cả trăm năm vậy.
Lại đợi thêm một lúc nữa, một nữ sinh mặc bộ váy màu trắng ngà đi đến, xuất hiện trong tầm mắt của Tần Phong.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!