“Mặc dù cô nợ tôi hai triệu tệ, nhưng tôi cũng không cần gấp. Lần này cô đặc biệt đến tìm tôi nói rõ nguyên nhân là được rồi!”
“Do đó, hai triệu tệ kia cô có thể nợ, tôi cho cô thời gian một năm”.
Vừa nói Tân Phong vừa giơ một ngón tay lên. Thấy vậy, Mạc Khuynh Thành cảm thấy vô cùng vui mừng. Cô ta quả thực không ngờ được Tần Phong lại nói như vậy.
Dù gì, lần trước gặp mặt, Tân Phong để lại cho cô ta ấn tượng khá là cứng nhắc và lạnh lùng, không hề nể nang gì cả.
Mạc Khuynh Thành lập tức đứng lên, lại cúi người thật sâu nói:
“Tần tiên sinh, thực sự vô cùng cảm ơn anh!”
“Không cần khách sáo như thế, tôi không thích như vậy”, †ần Phong phất tay, nâng tách trà trên bàn lên uống một ngụm.
Mạc Khuynh Thành sau khi ngồi về chỗ, nghĩ ngợi một lúc rồi lên tiếng dò hỏi:
“Kỳ thực, tôi lần này đến đây, ngoại trừ việc xin lỗi ra, còn muốn nhờ Tần tiên sinh giúp đỡ một chuyện”.
Trong lúc cô ta nói chuyện, ánh mắt vẫn luôn chú ý biểu cảm cùng sắc mặt của Tân Phong.
Dù gì, hai triệu tệ trước đó, nói đến cùng vẫn là do cô ta thất hứa.
Tân Phong không truy cứu đã là rất khoan dung rồi.
Bây giờ, cô ta lại nhân cơ hội này mà đưa ra thỉnh cầu, rất có thể sẽ khiến cho đối phương nổi giận.
Do vậy, Mạc Khuynh Thành mới có thái độ cẩn thận như thế.
Nghe thấy lời Mạc Khuynh Thành nói, Tân Phong từ tốn đặt tách trà trong tay xuống, chậm rãi nói:
“Cô Mạc, có phải cô coi tôi là bồ tát cứu khổ cứu nạn rồi không?”
Giọng nói rất chậm, âm điệu cũng rất nhẹ.
Nhưng mà, sự lạnh lùng trong câu nói này lại khiến cho. hai người có mặt ở đây nghe ra một cách rõ ràng.
Mà đây còn đang là ngày hè nóng nực của tháng chín, lại như thể bước vào tháng chạp rét buốt vậy.
“Tân... Tân tiên sinh, anh đừng hiểu lầm! Tôi tuyệt đối không có ý này”, Mạc Khuynh Thành vội đứng dậy giải thích.
“Hai triệu tệ lúc trước tôi rất cảm kích anh đã giơ cao đánh khế”.
“Nhưng mà, trước mắt tôi gặp phải khó khăn, chuyện này có liên quan đến sống chết của ông nội tôi, nên tôi không thể coi như không thấy”.
“Lần trước gặp anh một mình đi vào trong núi hái thuốc, hơn nữa còn khá là hiểu biết về các loại dược liệu kia, do vậy lần này tôi mới muốn nhờ anh giúp đỡ”.
“Nhưng mà anh yên tâm, tôi tuyệt đối không nhờ không anh”.
“Bất kể chuyện có thành hay không, tôi đều sẽ trả thêm cho anh một triệu tệ thù lao riêng”.
Nghe thấy câu này, Mạc Thanh Thần ở bên cạnh sốt ruột kêu lên:
“Chị, chị...”.
Không ngờ, lời của anh ta còn chưa nói xong đã bị Mạc Khuynh Thanh đưa tay lên chặn lại.
“Tân tiên sinh, chỉ cần anh chịu giúp đỡ chúng tôi, trong vòng một năm tôi chắc chắn sẽ trả đủ cho anh ba triệu tệ thù lao”.
Nghe xong câu nói này, Tân Phong nghiêng đầu ung dung nhìn vào gương mặt của cô gái xinh đẹp này, nói:
“Bất kể thành công hay không, cô đều trả cho tôi thù lao một triệu tệ. Xem ra nhà họ Mạc của cô cũng giàu có đấy!”
“Nhưng mà, cô Mạc, cô chắc chắn việc mà tôi giúp cô đáng giá một triệu tệ sao?”
Nghe Tần Phong hỏi như vậy, Mạc Khuynh Thành cũng thầm thở phào, khẽ mỉm cười nói:
“Tân tiên sinh anh nói đùa rồi. Chú Trung đã từng nói, anh ít nhất cũng là một võ giả nội kình hậu kỳ”.
“Có sư giúp đỡ của một cao thủ như vậy, tuyệt đối đáng giá một triệu tệ. Nói đến, có khi còn là tôi có lời”.
“Hơn nữa, nếu anh có cách để giúp tôi chuyện này. Cả nhà họ Mạc chúng tôi sẽ nợ anh một món nợ ân tình”.
Câu cuối cùng Mạc Khuynh Thành nói là “nhà họ Mạc” nợ một món nợ ân tình, mà không phải là bản thân cô ta.
Cô ta hiểu rất rõ, một khi ông nội cô ta tỉnh lại, chäc chắn sẽ đồng ý với quyết định này của cô ta.
Do đó, cô ta mới tự đưa ra lời hứa như vậy.
Giống như những gì mà Mạc Khuynh Thành nói, cho dù Tân Phong không có cách gì để giúp thì cũng chỉ mất một triệu tệ mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!