Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lục Đại Thiếu Gia Cưng Sủng - Tư Duệ

Từ lúc có gia sư đến dạy, Tư Duệ hầu như không phải động vào công việc trong nhà, bọn người đó liền dành hết công việc chẳng cho cô nhúng tay, thấy không được thoải mái, cô đi tìm Vân Quyên tâm sự.

Tối đó, ăn cơm xong, ai về phòng người nấy, Tư Duệ đi sang phòng Vân Quyên.

"Chị ơi..."

Trong phòng truyền giọng ra: "Tư Duệ hã, vào đi em."

Tư Duệ mở cửa phòng đi vào, Vân Quyên đang ngồi trước phòng trang điểm thong thả đắp mặt nạ.

"Em có làm phiền chị không ạ?"

"Không có, chị cũng chưa ngủ, đang buồn chán đây này"

"Dạ" Tư Duệ kéo ghế ngồi cạnh Vân Quyên: "Em muốn nói với chị, thật ra việc em được học em rất vui, nhưng em cũng có thể làm việc, nên các chị không cần dành hết đâu ạ."

 Sợ Vân Quyên hiểu lầm, cô khẩn trương giải thích: "Không phải như chị nghỉ đâu, là em được học, mà không làm gì, lại được lãnh lương em cảm thấy rất khó xử."

Vân Quyên bật cười: "Không sau, có mấy công việc không phải nhiều, với lại nghỉ em phải học áp lực, còn phải học bài nên mới để thời gian cho em học bài, không muốn em thêm áp lực thôi."

Tư Duệ:"..."

Vân Quyên cầm lấy tay Tư Duệ: "Thật ra em đừng ngại, em học hành tốt tất cả mọi người đều tự hào về em, tuy chúng ta tiếp xúc mới một hai tháng như ai ai cũng đều xem em là người nhà, em đừng lo lắng."

Tư Duệ cười nhẹ: "Dạ, em biết rồi ạ."

"Ừm" Vân Quyên xoay người nhìn vào gương: "Mặt nạ này đắp rất tốt, chị đưa em vài bịt đắp thử nhé."

"Chị để dùng đi, em không dùng cái đó." Tư Duệ đứng lên: "Không còn sớm nữa, em về phòng đây."

"Ừm, chúc em ngủ ngon."

"Chúc chị ngủ ngon."

Sáng sớm, Đoàn Anh Quân đã đến rất sớm, Tư Duệ thì vẫn còn ngủ trong phòng.

Khung cảnh bên ngoài một màu tím than, trước cảnh cửa sổ mở toang ra như có thể kịp thời đón ánh nắng của bình minh vừa hé dạng, hai thân hình đứng trầm ngâm ở đó.

Một lúc sau, Đoàn Anh Quân thuở dài, Vân Quyên chậm rãi cất tiếng: "Chuyện gì?"

"Đứng cạnh cô có chút hồi hợp đấy."

Vân Quyên cười khinh: "Đùa à."

"Sau mà đùa được, đứng cạnh mỹ nhân, tâm can ai được bình tĩnh được."

Vân Quyên cười nhạt: "Cậu quá khen rồi, cái khen này tôi tạm chấp nhận vậy."

Đoàn Anh Quân bật cười, sau câu nói ấy cã hai lại rơi vào khoảng im lặng, ước chừng nửa tiếng, Đoàn Anh Quân nghiêm túc nói: "Chuyện này không thể kéo dài được rồi."

Vân Quyên nhìn qua anh: "Làm sao?"

"Lý gia bất đầu hành động, khu chung cư Phú Thành bất đầu rục rịch rồi."

Vân Quyên đặt tay lên thành cửa sổ, suy nghĩ một lúc: "Bên ngoài nói là chung cư, công dân bình thường, bên trong toàn khu địa bàn sát thủ ẩn danh.*

"Nếu như ông ta đã hành động thì chúng ta cũng chỉ thuận theo thôi, dù sau chuyện gì cũng sẽ đến, sớm một chút khỏi phải lo dài."

"Haiz, lỡ xảy ra chuyện gì thì sau, tôi còn chưa có bạn gái" Đoàn Anh Quân mở một mắt ra thăm dò Vân Quyên, rồi mới nói tiếp: "Hay cô làm bạn gái tôi đi, để tôi một lần cảm giác có người yêu như thế nào."

Vân Quyên liếc anh, ghét bỏ nói: "Bớt lời đi, cậu tin, cậu còn tào lao tôi cho cậu không thể có con luôn không.?"

"Ồ, hung giữ thế" Đoàn Anh Quân thuở dài một hơi: "Được rồi, không giỡn nữa" Nói rồi anh quay người lười nhác vào trong, Vân Quyên vẫn đứng đó trầm tư nhìn xa xa kia.

Mặt trời bắt đầu loá dạng, căn biệt thự thêm một ngày sôi nổi, Tư Duệ buột tóc cao rồi cầm sách, viết trên bàn ra ngoài, vừa xuống nhà đã thấy gia sư của mình ngồi đó thưởng thức trà.

"Sau thầy đến sớm thế? Tôi nghĩ khoảng một lúc nữa."

"Dạy cho tiểu thư là phước của tôi, sau tôi có thể để cô chờ được chứ."

Thường ngày, Tư Duệ xuống lầu thì Đoàn Anh Quân đã ngồi đợi sẳn, vì cứ để người ta đợi hoài cũng khó xử, nên cô đặc biệt thức sớm một tí, như không ngờ vẫn không sớm bằng tốc độ của vị gia sư này.

"Chữ viết có tiếng bộ" Đoàn Anh Quân vừa vạch sổ vừa nói: "Chỉ là còn sai chính tả rất nhiều, tiếp tục cố gắng nhé"

"Vâng."

"Được rồi." Anh úp tập lại đưa cho cô, nói tiếp: "Hôm nay chúng ta học bài mới."

Những lời giảng của gia sư, Tư Duệ đều hăng say lắng nghe, vì có lẽ như vậy mà thời gian trôi qua nhanh như thổi, lúc đầu sẽ có thời gian nghỉ ngơi, như sau đó Tư Duệ nói bản thân không cần, thế là học một mạch từ sáng đến tận trưa.

Kết thúc bài giảng, Đoàn Anh Quân tắt màn hình TV, để sách vào cặp, căn dặn Tư Duệ: "Ngày mai tôi có việc bận nên không đến dạy tiểu thư được, nên sẽ giao bài tập thêm, mong cô thứ lỗi."

"Không sau ạ."

"Vậy chào tiểu thư nhé."

"Chào anh."

Tư Duệ lấy tập viết của mình đi về phòng, Đoàn Anh Quân nhìn theo thầm nói: "Đúng là cô bé ngây thơ."

Ánh mắt vừa di chuyển đã bắt gặp ánh mắt ghét bỏ của Vân Quyên: "Về đi"

"Đuổi sau?"

"Xong rồi thì về đi, chướng mắt."

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận