Bạch Sinh Liên bị tát đến máu rơm rướm khóe môi, bà ta ôm lấy mặt trừng mắt với Diệp Hoài An bây giờ nhìn cảnh cấu xé lẫn nhau của hai người họ thật thỏa mãn, bác Dương ở bên ngoài đã quay được toàn cảnh của sự việc, xem ra lại sắp cho thêm một tin tức mới nữa rồi.
“Con dâm phụ dám phản bội tao, dám mang trai trẻ về nhà còn ân ân ái ái, xem ra tao không đánh mày không sợ tao mà.”
Ông ta liền lấy cây đánh đập Bạch Sinh Liên vỏ cùng tàn nhẫn, Diệp Thiến Thiến lúc này nghe tiếng khóc và tiếng la hét đánh đập phát ra từ trong phòng của Bạch Sinh Liên, cô liền chạy đến can ngăn hai người ra, khỏng ngờ lại bị Diệp Hoài An đánh trúng.
“Cha dừng lại đi mà.”
Diệp Thiến Thiến nhào tới ôm lấy chân của ông ta, không ngờ bị ông ta hất ra, ông ta nắm đầu của Bạch Sinh Liên kéo lại gần.
“Thằng gian phu kia là ai? Mang xác nó tới đây, tao chôn hai đứa bây cùng.”
Diệp Hoài An không ngờ lại trở nên đáng sợ như vậy, lúc này Bạch Sinh Liên sợ hãi vô cùng không dám lên tiếng thách thức ông ta nữa, bà ta dập đầu tạ lỗi với Diệp Hoài An.
“Em xin anh, tha cho em đi, anh không nghĩ đây là do tên Dương đó gây ra hay sao?”
Diệp Hoài An lúc này cũng suy nghĩ lại, nhưng trong lòng vẫn không quên cái đoạn clip lúc nãy, ông ta đấy Diệp Thiến Thiến vào trong phòng sau đó đóng cửa phòng lại giam lõng hai mẹ con bà ta trong phòng.
“ở trong đó đi, đợi tao điều tra ra rồi tao sẽ thả mẹ con mày ra, đừng có mà giở trò với tao!”
Lúc này bác Dương thấy Diệp Hoài An đi ra, lúc này ông liền trốn khỏi đó, đúng là thu được một đoạn video rất có giá trị, ông liền gửi qua cho Diệp Tảm Ngữ.
[Tiếu thư, có thêm quà cho cô đây.]
[Đã gửi 1 video]
Diệp Tâm Ngữ đang xem bình luận trên mạng bỗng nhiên bác Dương gửi qua một đoạn video hot hơn cả đoạn cỉip nóng đó nữa, Diệp Tâm Ngữ bắt đầu cười lớn sau đó gửi đoạn clip đó qua bên truyền thông, cô thì tạo một acc mới đăng lên thu hút nhiều lượt like và chia sẽ trên mạng xã hội.
{Màn đánh ghen xuất quỷ nhập thần sau hậu đoạn clip nóng của tình nhân Diệp thị đăng lên.}
Diệp Tâm Ngữ lại một Tân nữa được xem màn công kích của cư dân mạng, chỉ một ngày thôi mà có quá nhiều chuyện đem lại niềm vui cho cô như vậy, còn bọn người kia thì chỉ trong một ngày thôi muốn thân bại danh liệt bởi hai đoạn clip, các công ty hợp tác với Diệp thị đều rút hợp đồng hết và cố phiếu bắt đầu giảm dần.
“Sắp tới còn nhiều chuyện vui xảy ra đây, nhiêu đây đã là gì cho những mất mát của tôi chứ?”
Diệp Tâm Ngữ tiếp tục bình luận châm dầu vào lửa, bổng Lục Dạ Hàn lái xe về, cô liền cất điện thoại đi giả vờ ngủ, Lục Dạ Hàn đi vào phòng nhẹ nhàng, anh thấy cô đã ngủ nên không làm phiền và đi ra ngoài. Một lúc sau một mùi thơm phát ra từ bếp thu hút Diệp Tâm Ngữ.
“Thơm quá/
Diệp Tâm Ngữ lần theo mùi thơm đi xuống bếp, thì ra ai kia đang loay hoay dưới bếp đế nấu cơm chuấn bị nhiều món ngon, cứ tưởng anh không biết nấu ăn, nhưng tại anh không trố tài mà thôi, Lục Dạ Hàn quay đầu lại thấy cô đang đứng lén nhìn mình.
“Có cơm rồi lại đây nào!”
Diệp Tâm Ngữ đi tới ngồi xuống bàn, thức ăn thơm ngon được dọn ra bàn rất thịnh soạn, Lục Dạ Hàn ra vẻ như một vị đầu bếp chuyên nghiệp khiến cô khẽ bật cười.
“Mời tiếu thư dùng bữa, xem có hợp khấu vị không?”
Lục Dạ Hàn đứng bên cạnh nhìn cô ăn từng miếng một nhưng lại không nói gì, anh có vẻ rất mong đợi câu khen ngợi từ miệng của cô, Diệp Tâm Ngữ đột nhiên nhíu mày lại làm Lục Dạ Hàn sửng sốt.
“Không ngon sao?”
Diệp Tâm Ngữ nuốt vội sợi mì trong miệng, không phải không ngon mà là quá ngon, cô bị mùi vị của nó làm hấp dẫn ăn đến nối bị nghẹn rồi, món mì ý này quả là tuyệt vời trên cả tuyệt vời.
“Ngon lắm, không ngờ anh nấu ăn ngon đến vậy mà giấu nghề sao?”
Lục Dạ Hàn nhận được lời khen của Diệp Tâm Ngữ liền mỉm cười vui vẻ, anh kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô, bắt đầu
chống cằm ngắm Diệp Tâm Ngữ ăn, lúc này anh chợt nhận thấy điều gì đó ở cô, có vẻ quen thuộc làm sao, nhưng giống ai mới được chứ, mãi mà chẳng nghĩ ra.
“Đế em rửa cho.”
Diệp Tâm Ngữ ăn xong liền mang đĩa đi rửa, lúc này nhìn bóng dáng phía sau của Diệp Tâm Ngữ sao lại giống Trương Tiểu Mỹ như vậy, lúc này anh mới nghĩ ra, nhưng dáng giống thôi chứ gương mặt hai người hoàn toàn khác nhau, một người là đại mỹ nhân thông minh tài sắc vẹn toàn, còn Diệp Tâm Ngữ thì chỉ là một cô gái bình thường bây giờ nghĩ lại cô cũng không ngốc như anh nghĩ nhưng vẻ ngoài của cô thì anh vẫn không thể nào chấp nhận được.
Trái tim của cô thì lại rất ấm áp, sự bao dung của cô dành cho anh rất lớn, cô mặc dù bị anh khinh miệt nhưng chưa bao giờ cô nói với Lục phu nhân cũng như là ghét bỏ anh, nói chung cô chưa từng xen vào chuyện riêng tư của anh, Lục Dạ Hàn lấy điện thoại ra lướt một chút bỗng thấy được tin tức của Diệp thị lan rộng khắp các trang mạng xã hội.
“Hừ, Diệp thị cũng có ngày này.”
Lục Dạ Hàn nhếch môi người chế giễu, nhưng tin tức này không biết Diệp Tâm Ngữ có hay chưa,Lục Dạ Hàn thấy họ bị như vậy cũng đáng, dù gì chuyện hôm trước tuy anh không nói với mẹ mình nếu anh mà nói bọn họ ngược đãi Diệp Tâm Ngữ chắc chắn bà sẽ không bỏ qua cho họ đâu.
Diệp Tâm Ngữ sau khi dọn dẹp xong cô lén vào phòng lấy điện thoại ra kiểm tra tình hình, không ngờ chỉ với hai đoạn clỉp thôi
mà cố phiếu của Diệp thị dần hạ thấp xuổng, Diệp Hoài An lúc này điên cả đầu không biết nên giải quyết như thế nào, Bạch Sinh Liên và Diệp Thiến Thiến thì không ngừng đập cửa đòi ra, không ngờ hai mẹ con họ cũng có ngày hôm nay.
“Mẹ, có khi nào là con nhỏ đó làm ra không?”
“Cũng có thế lắm, chỉ cần có thế thoát ra mẹ sẽ cho nó một trận.”