Lúc này Diệp Hoài An nhận được tin tức cổ phần của mình đã bị rút hết, thay vào đó nhân lực đều chuyển qua Trương thị cả rồi, lúc này ỏng ta mới nhận ra Trương thị lớn mạnh ngày nay không phái ai khác chính là của Trương Diệu Ái, nhưng ai là người nắm quyền sau khi Trương Diệu Ái mất chứ?
“Không lẽ…”
Lúc này Diệp Hoài An cũng ngộ ra một chuyên, ông ta đi tới thả Bạch Sinh Liên và Diệp Thiến Thiến ra, hai mẹ con họ vừa được thra ra liền ôm lấy chân của Diệp Hoài An.
“Anh nghe em nói, anh có nghi ngờ mọi chuyện đều do Diệp Tâm Ngữ gây ra không?”
Thấy Bạch Sinh Liên cũng cùng ý nghĩ với mình nên ông ta cũng tạm bỏ qua chuyện vừa rồi.
“Em một lòng một dạ với anh để anh có được Diệp thị như ngày hôm nay, mà anh lại nghi ngờ em chỉ qua đoạn clip đó sao?”
Diệp Hoài An thấy bà ta vừa khó vừa kế lễ thì liền siêu lòng, Diệp Hoài An khẽ đỡ Bạch Sinh Liên ngồi lên giường, tiếp đó đỡ Diệp Thiến tHiến, ông ôm lấy hai mẹ con dỗ dành.
“Là ba không tốt, ba xin lỗi hai mẹ con.”
Bạch Sinh Liên ngoài mặt giả vờ, không ngờ lão già này chỉ mới dùng chiêu mỹ nhân kế dụ một chút thôi mà đã siêu lòng rồi, âm mưu trả thù những cái tát và những đòn roi đó bà ta phải trả lại gấp bội, chỉ cần lấy lại lòng tin của Diệp Hoài An thì chuyện trả thù sớm muộn cũng đến thôi.
“Chuyện ông Dương và Diệp Tâm Ngữ nhất định có liên quan đến nhau.”
Diệp Thiến Thiến lúc này ngộ nhận ra, vì ông Dương từng là người làm cũ của Diệp gia có mối quan hệ rất tốt với Diệp Tâm Ngữ và Trương Diệu Ái, bây giờ Trương Diệu Ái đã mất thì chuyện cấu kết chỉ có thể là Diệp Tâm Ngữ bày mưu tính kế cả thôi.
“Con chắc chắn cô ta đã giả ngốc.”
Lúc này Diệp Hoài An cũng giảm đi sự nghi ngờ về Bạch Sinh Liên, con người ỏng ta cũng rất nhẹ dạ, ghen thì rất đáng sợ nhưng mà ông ta bây giờ như bị dính bùa mê thuốc lú của Bạch Sinh Liên nên liền thay đối 360 độ, ông ta đỡ Bạch Sinh Liên ngồi dậy.
“Anh xin lỗi, anh sẽ không làm vậy nữa nhưng trước tẽn phải tìm thủ phạm gây ra mọi chuyện, anh sẽ cho chúng dập đẫu tạ lỗi với em.”
Bạch Sinh Liên ôm lấy ông ta rồi nở nụ cười, Diệp Hoài An ơi là Diệp Hoài An sống bao nhiêu năm trải qua không biết bao nhiêu chuyện mà ông vẫn còn ngổc đến như vậy, nói Diệp Tâm Ngữ ngốc chứ ông còn ngốc hơn cả cô, đúng là thứ bị sác dục dụ dỗ nên bị lu mờ lý trí mà.
Chương 41 :Hủy Hợp Đồng Với AB
Diệp Tâm Ngữ trong lúc đang đắc ý thì cô nhận được tin AB muốn đối một vài phương án của công ty do Diệp Tâm Ngữ đề ra, cô thấy mọi chuyện không ốn nên phải đích thân tới đó giải quyết, Diệp Tâm Ngữ tháo bỏ thân phận Diệp Tâm Ngữ ra và thay vào đó là Trương Tiếu Mỹ, người đứng đầu của Trương thị.
Diệp Tâm Ngữ sải bước đi vào bên trong, tiếng giày cao gót vang lên Jack liền nhận ra đó là ai, dạo này cô không gặp AB ngày càng thay đối, Jack là một người náng mưa thất thường, ý kiến của ông ta cũng như là những phương án ông ta đề ra không được ưa chuộng lắm.
“Ngọn gió nào đưa cô Trương tới đây vậy?”
Jack nâng ly cà phê lên uổng một ngụm sau đó cho người mang cà phê lại chỗ Diệp Tâm Ngữ, cô ngồi xuống đối diện quăng xấp giấy tờ lên bàn, vẻ mặt của cô dường như không được vui cho lắm.
“Chắng phải chúng ta đã thống nhất rồi sao?”
Jack liền nở nụ cười, vốn dĩ chỉ thay đối một chút mà Diệp Tâm Ngữ đã xoắn lên rồi, ỏng ta vẫn bình tĩnh như vậy, cô chưa từng thấy ai như ông ta, hợp đồng cũng là cô năn nỉ ông ta nên ông ta ỷ vào quan hệ rộng của ông ta đây mà, Trương thị dù sao cũng lớn mạnh rồi cô cũng không cần một cái cố phần đầu tư nhỏ bé của ông ta mà muổn làm gì làm.
“Nếu cô không đồng ý thì chúng ta có thế chấm dứt hợp đồng, đơn giản cách tôi làm luôn đúng, cô không nghe cảu người thành công luôn có lối đi riêng sao?”
Jack là vậy ông ta chỉ nhiệt tình một lúc nhưng những ai hợp tác với ông ta vì cái sự nhiệt tình đó là sai lầm, chỉ những tập đoàn nhỏ yếu thế mới muốn có một chỗ dựa nên lựa chọn ông ta thôi, Diệp Tâm Ngữ là người trong cuộc nên cô hiếu ông ta hơn ai khác.
“Nếu ỏng muốn thì chấm dứt hợp đồng đi, chẳng qua cũng chỉ là một cố phằn của ông tôi không cần nữa!”
Diệp Tâm Ngữ lần này rất mạnh miệng, cảu nói của cô khiến Jack bất ngờ, vì sau năm lần bảy lượt cô luôn là người năn nỉ ông ta, bảy giờ thật sự muốn dứt áo ra đi thật sao? Jack bắt đầu có cảm giác hơl trống trãi, nhưng lời đã nói ra rồi làm sao có thế rút lại được.
“Được, vậy thì hợp đồng chúng ta kết thúc tại đây, Gia Qúy tiễn khách.”
Jack hậm hực đi khỏi đó quay về phòng làm việc của mình, Diệp Tâm Ngữ nhìn theo ông ta, cái này là do ông ta ép cô tới bước đường cùng, cứ nghĩ cỏ nhún nhường năm lằn bảy lượt nên ông ta cứ nghĩ mình là nhất, cô không muốn hợp tác với kẻ bảo thủ như ông ta.
“Chấm dứt rồi, tôi sẽ cho ông thấy quyết định của tôi là hoàn toàn đúng.”
Diệp Tâm Ngữ xoay lưng rời đi, cô lái xe về công ty của mình, cỏ vừa bước chản vào đã có một bóng dáng người nào đó đi theo phía sau, cô quay đầu lại thì Phong Vũ Luân liền xuất hiện nắm lấy tay của cô.
‘Tiếu thư, chào buối sáng.”
“Sao anh lại đến đây?”
Diệp Tâm Ngữ giật mình lùi lại phía sau, cái tên này thoắt ấn thoắt hiện như vậy, cũng may cô khống yếu tim nếu không bị anh hù chết mất.
“Hợp đồng á… cô nhớ mà phải không?”
Phong Vũ Luân tỏ vẻ như một con mèo nhỏ khơi gợi lại chuyện kí kết hợp đồng của anh yêu cầu hòm trước, Diệp Tâm Ngữ vừa chấm dứt hợp đồng với một công ty lớn cho nên cô vẩn chưa thế chấp nhận sự thật này được, Phong thị cũng là một tập đoàn lớn dù sao hợp tác thì đồi bên cũng có lợi bù đắp cho những tốn thất của cô với AB.
“Ngày mai đi, tôi vừa có một chuyện buồn nên hôm nay không có tâm trạng lẳm.”
Phong Vũ Luân liền vui mừng nhào tới ỏm lấy cô, Diệp Tảm Ngữ liền đấy anh ta một cái văng mạnh vào cây cột, Phong Vũ Luân vẻ mặt hờn dỗi nhìn cô.
“Đau quá đi, cô mạnh tay thật đấy, không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết, người ta có cái mặt tiền đó.”