Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lục Tổng, Phu Nhân Mất Trí Nhớ Rồi!

Lục Ngạn đưa Lâm Huyền về nhà. Thật ra anh vốn còn muốn đưa cô tới công ty, thi thoảng nhìn thấy cô đi qua đi lại anh cũng cảm giác an tâm hơn phần nào.
Thế nhưng Lâm Huyền lại có vẻ như không thích đến công ty lắm, anh cũng không muốn miên cưỡng cô. Dù sao từ bây giờ cách thời gian tan làm chỉ còn mấy tiếng, rất nhanh thôi anh sẽ lại nhìn thấy cô rồi.
Lâm Huyền xuống xe, cô vui vẻ tạm biệt Lục Ngạn sau đó đi vào nhà. Trong nhà không có ai, cô vừa tiến vào liền ngay lập tức mở ti vi đế căn nhà ồn ào lên một chút.
Điện thoại trong túi bỗng reo lên, Lâm Huyền theo thói quen đi đến bên cửa sổ nghe điện thoại.
“Chị dâu à, chị có nhìn thấy ảnh chụp của chúng ta phát tán trên mạng không?”
Lâm Huyền sững người trong giây lát. Cô nhận ra giọng nói này, chính là đại lưu lượng Lục cảnh. Lần này gọi điện tới chắc là vì chuyện kia.
“Tôi nhìn thấy rồi.” Lâm Huyền nghiêm túc đáp lại.”
“Thật ra mấy tin tức này trước nay quản lý của tôi đều sẽ đưa ra phương án im lặng không lên tiếng. Nhưng chị tùng ra mắt trước công chúng, sau này cũng sẽ có người thấy quen mà đoán ra thôi.”
“Vậy ý cậu là gì?”
Lục Cảnh trả lời: “Tôi đang nghĩ có nên đăng một bài nói về quan hệ của chúng ta một chút được không, cũng là để tránh hiểu lầm.”
“Được. Vậy đế tôi báo lại cho công ty quản lý một chút, chắc một lát nữa sẽ gọi lại cho cậu.”
Lục Cảnh nói ‘Được’ một cái liền cúp máy. Lâm Huyền tắt ti vi, yên tĩnh suy nghĩ một lát.
Lục Cảnh có được số điện thoại của cô chắc là lấy từ chỗ Lục Hân nhỉ? Lúc đầu cô còn thắc mắc cậu ấy làm sao biết được số máy của cô, bây giờ xem ra dễ hiểu rồi.
Thật ra đăng một bài thanh minh này cũng không sao cả. Lục cảnh là em của chồng cô, quan hệ giữa hai người vô cùng trong sáng.
Chỉ là Lâm Huyền sợ rằng những người ghét cô sẽ nhân cơ hội này mà bịa đặt ra một vài tin đồn vô căn cứ. Để Châu Phiến Ly đắc ý tung tin bậy bạ lâu như vậy, trong lòng Lâm Huyền cũng có chút khó chịu.
Trước mắt ngoại trừ phương án này ra thì bên phía Lục cảnh cũng có thể nói rằng cô gái trong ảnh là em gái của mình.
Nhưng việc lừa dối fan hâm mộ này chắc là Lục Cảnh sẽ không chọn làm. vả lại quan hệ giữa Lâm Huyền và cậu không hề có gì mờ ám, vậy thì thay vì nói dối sao lại không lựa chọn thành thật?
“Cứ như vậy đi, lát nữa nói cho Cao Huy sau đó đăng bài là được rồi.”
Lâm Huyền lên phòng thay đồ xong thì gọi lại cho Lục Cảnh. Cậu ấy nói nếu được thì đăng bài luôn bây giờ càng tốt, tránh để đêm dài lắm mộng.
Lâm Huyền cũng đồng ý với ý kiến của cậu. Cô gọi điện cho Cao Huy để giải thích sự việc một chút sau đó liền đăng bài.
Lâm Huyền: Người trong ảnh chính là tôi. Lục Cảnh là em họ của chồng tôi, tôi là chị dâu của cậu ấy.
Lục Cảnh: Người bên cạnh là chị dâu tôi. Mọi người đừng cho rằng chị ấy là bạn gái tôi, anh họ tôi sẽ đánh tôi gãy chân đó.
Sau khi đăng bài, lượt tương tác của cư dân mạng vô cùng cao. Mà dựa vào quan hệ giữa hai người, fan hâm mộ của Lục cảnh rất nhanh liền có thể đào ra được bối cảnh và thân phận thiên chi kiêu tử của thần tượng mình.
Sau khi nhiều nguồn tin cung cấp về thân phận của Lục cảnh xuất hiện tràn lan trên mạng xã hội, người bí ẩn nhất hôm nay – Lâm Huyền ngay lập tức bị đá văng không thương tiếc.Chương 80: Nắm chặt tay.
Tối đến, Lâm Huyền nấu cả một bàn ăn thịnh soạn đợi Lục Ngạn trở về. Có vẻ hôm nay là cuối tháng, công việc nhiều nên Lục Ngạn về muộn hơn mọi khi. Lâm Huyền nhìn lên đồng hồ, bây giờ đã là bảy giờ, bụng cô cũng sắp đói meo rồi đây.
Lâm Huyền mở ti vi lên, giờ này các kênh truyền hình đa số đều chiếu về tin tức, cô tìm lâu lắm mới ra được một kênh đang chiếu âm nhạc.
Lâm Huyền không có thói quen nghe nhạc, mấy bài hát này cực kì lạ tai, nghe lâu mới dần cảm thấy quen. Cô đung đưa theo nhạc, mắt thi thoảng lại nhìn lên đồng hồ. Một lát sau, Lục Ngạn cuối cùng cũng về nhà.
“Anh về rồi à? Sao hôm nay về muộn thế?” Lâm Huyền nhận lấy áo khoác từ tay anh treo lên giá, thắc mắc hỏi.
“Anh phải gặp đối tác nên về trễ một chút.” Nói rồi, Lục Ngạn nhanh chóng lên phòng tắm rửa thay đồ rồi mới xuống ăn cơm. Trong thời gian này vừa hay Lâm Huyền cũng có thế hâm nóng lại thức ăn.
Lục Ngạn ngồi vào bàn, ánh mắt đặt lên người Lâm Huyền.
“Ngày mai là ngày kỉ niệm thành lập công ty rồi, đến lúc đó anh sẽ đưa em đến.”
“Ồ.” Lâm Huyền tùy tiện đáp lại, không có quá nhiều hứng thú với sự kiện này. Đến đó ngoài ăn cũng chỉ có uống, không có gì thú vị.
“Chiều mai anh dẫn em đi chọn lễ phục.”
“Hả? Ngày mai mới chọn lỡ như em mặc không vừa thì phải làm sao?” Lâm Huyền lo lẳng hỏi. Dù cho cô không thích sự kiện này nhưng đã chọn đi đến cùng Lục Ngạn thì cô nhất định phải phô ra dáng vẻ lịch sự nhất, nếu không bị người khác cười nhạo thì phải làm sao?
“Em yên tâm đi, anh đều đặt người làm với số đo của em rồi, không sao cả đâu.”
Nghe Lục Ngạn nói vậy thì trong lòng Lâm Huyền mới yên tâm được phần nào. Mấy ngày nay cô ăn vừa phải, không ít không nhiều, chắc là không béo lên đâu nhỉ?
Lâm Huyền cúi xuống nhìn chiếc bụng phẳng lì của mình, trong lòng vô cùng yên tâm.
Sau khi thử xong váy, Lâm Huyền được Lục Ngạn đưa đến một khách sạn cao cấp chuyên tổ chức sư kiên.
Bên trong được trang trí đẹp đẽ đến mức khiến người khác nhìn mà hoa cả mắt. Lâm Huyền và Lục Ngạn vừa từ cửa tiến vào thì mọi người đã chen chúc đi tới bắt chuyện.

Nhấn Mở Bình Luận