Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Lục Tổng, Phu Nhân Mất Trí Nhớ Rồi!

Lâm Huyền tò mò mở điện thoại lên xem. Là Cảnh Khắc Liên, cũng không biết nhắn tin cho cô có việc gì.
[Người đẹp, có muốn đi chơi không?]
Đi chơi sao? Cô cũng muốn, nhưng mà Lục Ngạn hình như có vẻ không thích cảnh Khắc Liên lắm. Lâm Huyền soạn tin nhắn từ chối.
[Không đi đâu.]
Lâm Huyền dựa người vào ghế, không quan tâm đến xấp tài liệu đang còn dang dởtrên bàn. cảnh Khắc Liên bắt đầu nói những câu đùa cợt. Lâm Huyền che miệng cười khúc khích.
Lục Ngạn ngoái đầu nhìn lại, thấy Lâm Huyền đang vui vẻ nhắn tin với ai đó, trong lòng anh bỗng dưng có chút khó chịu.
“Lục tổng, anh có nghe tôi nói không đó?”
“À. Có.”
Lục Ngạn tiếp tục vào công việc nhưng rõ ràng tâm trí của anh đã chẳng đặt vào đây nữa rồi.
Thảo luận thêm một số vấn đề thì Hà Hiển bèn rời khỏi Lục thị. Lục Ngạn thở phào nhẹ nhõm một hơi sau đó ngay lập tức đi tới bên Lâm Huyền.
“Lúc nãy em đã nhắn tin với ai đấy?”
“Với bạn ấy mà, anh đừng quan tâm làm gì.”
“Ỷ em là tôi không được quan tâm à?”
Lâm Huyền cụp mắt, Lục Ngạn lại nổi cơn ghen gì nữa vậy?
“Em nhắn tin với cảnh Khắc Liên đúng không?”
Lục Ngạn gật gật đầu, tay bỗng dưng nắm chặt thành quyền. Vì sao cô có vẻ giống như rất thích tên Cảnh Khắc Liên đó vậy? 2
“Anh đúng là biết rồi còn hỏi. Anh thân thiết với Hà Hiển như vậy em cũng đâu có nói gì?”
Lục Ngạn bỗng dưng có chút nói không thành lời. Anh thân thiết với Hà Hiển lúc nào chứ?
“Tôi và cô ấy không có gì vả, em đừng hiểu lầm.”
Lâm Huyền lắc lắc đầu. Nói anh với Hà Hiến hiểu lầm cũng được. Vậy còn Tống Thanh Ca thì sao, hai người lén lút ân ái, đây cũng không phải là việc không thể.
“Em và Cảnh Khắc Liên cũng chỉ là bạn bè mà thôi. Nhắn tin một chút thì có sao đâu chứ?”
“Nhưng tôi không thích.”
Lục Ngạn hóa thành dáng vẻ cún con, bộ dạng này trong có chút đáng thương. Lâm Huyền đứng dậy khỏi ghế, một lần nữa nhìn thật kỹ anh. Đây có phải là Lục Ngạn mà cô từng quen biết không vậy? Anh đang làm nũng với cô sao?
“Anh ghen à?”
Lục Ngạn quay mặt sang chỗ khác, cô’ lẩn tránh ánh mắt của Lâm Huyền. Nhìn thấy cô và người đàn ông khác thân cận với nhau, anh thật sự rất tức giận! Chẳng lẽ lại thật sự như lời cô nói, anh đang ghen sao?
“Tôi cũng không biết. Nói tóm lại sau này em không được quá thân với người khác, biết chưa?”

“Lục Ngạn, anh không phải đã thích em rồi đó chứ?”
Lâm Huyền đăm chiêu nhìn vào mắt Lục Ngạn khiến anh không khỏi ngại ngùng quay mặt sang chỗ khác. Thích cô? Chuyện này làm sao có thể được?
“Không có đâu.”
Lục Ngạn dọn dẹp lại đồ đạc trên bàn sau đó dắt Lâm Huyền ra khỏi công ty.
“Chúng ta đi đâu thế?”
“Về nhà.”
Miệng thì nói về nhà nhưng Lục Ngạn vẫn dẫn Lâm Huyền tới một nhà hàng ăn tối rồi mới về.
“Ngày mai em không tới công ty cùng anh đâu.”
Lâm Huyền mở cửa phòng định vào trong thì cánh tay bỗng dưng bị Lục Ngạn kéo lại. Cô vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu nhìn anh.
“Sao thế? Còn chuyện gì à?”
Lục Ngạn không nói gì mà kéo Lâm Huyền tới phòng của mình rồi đóng cửa lại. Anh cởi áo khoác và cà vạt treo lên giá, khuôn mặt lạnh lùng không nhìn cô đến một lần.

Nhấn Mở Bình Luận