Editor: Yang3S
________
Mở hộp đồ ra, bên trong có một cái máy rung*, màu hồng nhạt, cô nhét vào trong tay của Tạ Đạo Niên, anh che mắt lại, có chút sụp đổ, "Sao em lại mua thứ này?"
(*máy rung: từ gốc "跳蛋" = khiêu đản = love egg = quả trứng tình yêu, là một loại máy rung gợi cảm hình trứng hoặc hình viên đạn thường được sử dụng để gây kích thích cho phái nữ.)
"A, vì muốn chơi đùa với anh mà, yên tâm, ngày thường em không sử dụng nó."
Tạ Đạo Niên nhìn cái máy rung ở trong tay mình, chỉ vào sofa, "Nằm xuống."
Lục Yên ngoan ngoãn nằm xuống, Tạ Đạo Niên tách hai bắp đùi của cô ra, hai cánh hoa ướt át, dịch ngọt vẫn đang chảy ra từ huyệt non, cực kì dâm mĩ.
Anh hít vào một hơi thật sâu, bật máy rung lên, Lục Yên co người lại, huyệt nhỏ ngày càng chảy nhiều dịch ngọt hơn.
Tay anh run run cầm máy rung đặt lên trên hạt đậu đỏ, Lục Yên hét lên.
Trượt qua trượt lại, Lục Yên sung sướng liên tục lắc đầu, nước mắt chảy xuống, tay bám vào thành ghế, chân liên tục cọ xuống sofa, nhìn rất đáng thương.
Hô hấp của Tạ Đạo Niên ngày càng dồn dập, vừa thay đổi tần suất của máy, hoa huy*t liền liên tục run lên, dịch ngọt chảy ra không ngừng.
Hai chân của Lục Yên run rẩy lên, bám chặt vào anh, máy rung liên tục đâm vào vách tường của cô, ban đầu Tạ Đạo Niên chỉ là nghe theo lời cô mà làm cô vui vẻ. Nhưng bây giờ anh trực tiếp đè cô xuống, động tác trên tay vẫn tiếp tục, không ngừng di chuyển ấn vào rút ra, hạt châu nhỏ bị anh dằn vặt trông rất đáng thương.
Đây là lần đầu tiên cô dùng cái máy này, không ngờ nó tác dụng mạnh như vậy.
Nước mắt Lục Yên tuôn rơi, cô cầm lấy tay anh, "Trường Canh, em chịu không nổi, không chơi, không chơi nữa." Vừa nói xong, một dòng chất lỏng bắn ra, Lục Yên đạt cao trào.
Tạ Đạo Niên không có ý định buông tha cho cô, anh cầm cái máy lên nhìn, lông mày nhíu lại, "Thì ra nó có tác dụng tốt như vậy a." Nói xong nhét vào trong huyệt non của cô, điều chỉnh tần suất lớn nhất, Lục Yên mở to hai mắt ra hết cỡ, Tạ Đạo Niên đưa tay vào huyệt non của cô, chuyển động, giống như ngày đó, khi cô vừa mới cao trào xong, liền bị anh đùa giỡn như này, bắt đầu nói năng lộn xộn.
"Trường Canh, không chơi, không chơi nữa." Cô vừa khóc vừa cầu xin anh, Tạ Đạo Niên kéo cô vào ngực, bàn tay to lớn đè bắp đùi của cô xuống, thổi khí vào mặt cô, "Không phải em nói muốn chơi trò này sao? Anh chơi cùng em a."
gậy th*t của anh đã cương cứng lên, Lục Yên đưa tay luồn vào trong quần của anh.
Anh vẫn muốn nhìn bộ dạng dâm đãng này của cô, nên đã cho thêm một ngón tay nữa vào, không ngừng "đào bới" sâu vào huyệt non của cô, Lục Yên giãy dụa liên tục, Tạ Đạo Niên vừa giữ vừa đè người cô lại, cô như một con cá sắp chết, giãy dụa quay cuồng, muốn quay về nơi biển cả.
"Không chơi.... Em sai rồi, Trường Canh ~.... Em muốn tiết ra."
"Tiết đi, phun hết ra ngoài đi." Ngón tay của anh không ngừng làm điều ác, cộng thêm tần suất rung của máy rung, Lục Yên vừa khóc vừa rên rỉ, hai chân liên tục co xoắn lại một chỗ, vẻ mặt vừa biểu hiện sự sung sướng vừa biểu hiện dự đau khổ, tóc đen xõa ra dính đầy khuôn mặt trắng hồng, nhìn hết sức mê người.
Bàn tay kia của anh chạm lên hạt châu nhỏ, không ngừng nhấn nhá, cả người Lục Yên co quắp lại, dịch ngọt chảy ra liên tục.
Tạ Đạo Niên nở nụ cười, "Em có biết em dâm đãng đến mức nào không?"