ĐOẠN 3
Sáng hôm sau tỉnh dậy, ánh sáng yếu ớt bên ngoài len lỏi qua khe hở rèm che, cơ thể tôi mềm oặt trên giường, sau lưng là vòm ngực đàn ông cứng cáp như tượng áp sát. Hơi thở anh ta đều đều rót vào tai tôi, cánh tay ôm chặt tôi trong lòng khiến tôi không thể cựa quậy.
Tôi thử cử động cơn đau đớn lập tức truyền đến thiếu chút nữa đã buột miệng phát ra âm thanh khe khẽ nhưng may thay kịp thời nuốt xuống. Tôi không thể nhúc nhích vì chỉ cần thoáng chút xê dịch cảm giác đau đớn như xương cốt rạn nứt, nhưng cũng không thể nằm mãi trong lòng Hứa Thành Quân. Đang lúc nhẹ nhàng nhấc cánh tay anh ta ra thì Quân ôm siết tôi hơn, đầu anh ta vùi sau gáy hôn cổ tôi, giọng trầm thấp mang theo hơi hướng ngái ngủ:
- Em dậy sớm thế? Ngủ thêm đi.
- Em… ngủ đủ rồi. Anh cứ ngủ đi, em không làm phiền giấc ngủ của anh đâu.
Vừa nói tôi vừa gạt tay Quân ra nhưng anh ta không có ý định cho tôi dậy nên kéo tôi nằm cạnh không buông. Cả người anh ta dán chặt vào tôi khiến tôi dễ dàng cảm nhận được vật đàn ông cọ sát mông mình đang dần trỗi dậy.
Tôi giật nảy người, hơi nghiêng đầu né tránh nụ hôn sau gáy mình, lúng túng nói:
- Em… em đói rồi, muốn dậy ăn sáng.
Quân im lặng mấy giây mãi sau mới trả lời:
- Ừ. Anh bế em đi tắm.
- Không… Không cần đâu, em tự mình đi được.
Tôi vội phản đối còn Quân khẽ cười:
- Sao thế? Vẫn ngại anh à?
- …
- Chúng ta đã là vợ chồng rồi, em tính ngại anh đến bao giờ đây?
Tôi biết chuyện đêm qua sẽ tiếp tục xảy ra giữa tôi và Hứa Thành Quân, có khi còn nhiều hơn tôi tưởng tượng. Nhưng thật lòng tôi không hứng thú với chuyện đó, đêm qua làm tình trong bóng tối, ít nhất anh ta vẫn chưa thấy rõ đường nét trên cơ thể tôi, còn bây giờ đã là ban ngày, tôi không muốn phô ra cho anh ta thấy đâu. Né tránh Hứa Thành Quân được lúc nào thì tôi sẽ triệt để tận dụng cơ hội lúc đó.
- Em… chưa quen, anh đừng làm khó em được không? Dù sao em cũng là con gái… cũng biết xấu hổ.
- Được rồi, anh không trêu em nữa. Anh chuẩn bị nước cho em.
- Vâng.
Nếu khước từ hết lần này đến lần khác sợ rằng Hứa Thành Quân sẽ sinh nghi, vả lại để anh ta chuẩn bị nước cho mình cũng chẳng sao cả nên tôi gật đầu nhường anh ta sử dụng phòng tắm trước.
Hơn 30 phút sau Quân trở ra, trên người anh ta quấn mỗi khăn tắm che đi nửa thân dưới để lộ phần rắn chắc phía trên còn vương những giọt nước. Tôi phải thừa nhận cơ thể Quân rất đẹp, không chút mỡ thừa, ông trời quả thật rất ưu ái Quân khi vừa cho anh ta ngoại hình vừa cho gia thế giàu sang, nhưng cũng lấy đi của anh ta một gia đình hạnh phúc và cả… một người vợ mà anh ta yêu thương.
Tôi rất ngại Quân nên chỉ nhìn anh ta trong chốc lát là quay đi ngay, trên người sớm đã khoác chiếc váy ngủ vội vàng chạy vào phòng tắm trước nụ cười đầy tình ý của Quân.
Trong phòng tắm, tôi ra sức gột rửa cơ thể, không hẳn là kì cọ đến đỏ da rách thịt như những cảnh cưỡng bức trong phim nhưng cũng thoa đầy sữa tắm, tắm rửa kĩ càng rất lâu. Tôi đang ngâm mình trong bồn nước ấm suy nghĩ về tháng ngày sau này thì bên ngoài đột nhiên gõ cửa:
- Linh Đan, có cần anh lấy quần áo giúp em không?
Tôi giật mình, lúc này mới nhận ra vừa rồi vội quá mà quên lấy quần áo, không ngờ Hứa Thành Quân lại để ý như vậy. Tôi ngượng ngừng đáp:
- Không… không cần đâu. Anh xuống dưới nhà trước đi, lát nữa tắm xong em sẽ ra lấy.
- Vậy anh để đồ trên giường cho em nhé.
- Vâng.
Nếu giờ mở cửa Quân sẽ nhìn thấy cơ thể tôi nên chỉ đành đợi anh ta xuống nhà rồi ra lấy. Tôi áp sát tai vào cánh cửa, nghe ngóng bên ngoài không còn động tĩnh mới mở cửa ra, ngờ đâu Quân đang ngồi nghịch điện thoại trên giường đã phủ ga mới còn tấm ga hôm qua bỏ dưới sàn nhà.
Tôi thoáng chốc thì hét lớn may mà vẫn giữ được bình tĩnh, giữ chặt chiếc khăn tắm trên người như sợ nó tuột suốt sẽ phô bày tất cả trước mắt Quân. Anh ta bật cười hỏi tôi:
- Cứ như thể anh là người xấu đấy nhỉ?
Hứa Thành Quân còn đáng sợ hơn người xấu, nếu phải sống bên cạnh người đàn ông này lâu dài tôi không biết trái tim mình sẽ nhảy khỏi lồng ngực bất cứ khi nào nữa.
- Anh… không phải anh xuống nhà rồi ư?
- Em chưa tắm xong anh xuống sao được? Anh đợi em, vợ chồng mình cùng xuống. Đồ của em đây.
Quân đưa quần áo cho tôi, nói thêm:
- Em thay đồ đi, anh giặt qua ga giường.
Tấm ga có lưu lại vết tích đêm qua, có vệt máu chứng minh sự trong sạch của tôi và kết quả một trấn kích tình. Dẫu sao Hứa Thành Quân cũng là đàn ông con trai, để anh ta làm sạch vết máu trinh tôi rất ngại, tôi bảo:
- Anh để đó đi, em mặc xong quần áo sẽ giặt.
- Không sao. Việc này anh làm được.
Nói rồi Hứa Thành Quân ôm tấm ga đi thẳng vào phòng tắm, tôi ở ngoài tranh thủ mặc quần áo, lát sau cùng anh ta xuống dưới ăn sáng. Chị Liên đang bày chén đĩa, thấy chúng tôi liền cười tươi:
- Cô cậu dậy rồi ạ? Tôi chuẩn bị bữa sáng xong rồi, mời cô cậu dùng bữa.
Quân “ừ” một tiếng rồi kéo ghế cho tôi. Chị Liên nói:
- Chúc cô cậu ngon miệng.
Sau khi chị Liên rời đi, phòng ăn còn lại hai người dùng bữa trong bầu không khí tĩnh lặng, chỉ khi Hứa Thành Quân chủ động hỏi tôi mới trả lời anh ta.
- Em muốn chúng ta hưởng tuần trăng mật ở đâu? Anh sẽ sắp xếp lịch sang tuần mình đi.
Nếu có thể, tôi muốn mình và anh ta không có tuần trăng mật. Bởi vì đi chơi thời gian tiếp xúc với Quân sẽ nhiều hơn, rồi tần suất xảy ra quan hệ cũng gia tăng, thà rằng không trăng mật thì anh ta sẽ ngày ngày đi làm, tôi chỉ phải tiếp xúc với Quân từ khoảng 6h tối hôm trước đến 8h sáng hôm sau mà thôi.
- Công việc của anh bận rộn, hay là tuần trăng mật mình bỏ qua đi.
- Anh sắp xếp được thời gian, em muốn đi đâu anh đều sẽ đưa em đi. Tuần trăng mật của vợ chồng mình không thể thiếu.
- Vậy… Hay là tạm gác chuyện này lại đã. Chẳng phải Vi An sắp kết hôn sao, chúng ta đợi vợ chồng Vi An rồi đi cùng, được không?
Không thể từ chối nên tôi đành kéo dài thời gian, Quân ngẫm nghĩ một hồi rồi hỏi lại:
- Em không cảm thấy mất sự riêng tư chứ? Tuần trăng mật chỉ nên có hai chúng ta sẽ hay hơn.
- Không. Đi càng đông càng vui mà, không có vấn đề. Vi An là em gái anh chứ có phải người ngoài đâu.
- Thôi được rồi, nghe theo ý em.
- Vâng.
Những ngày đầu sống chung với Hứa Thành Quân áp lực tâm lý vô cùng, lúc nào tôi cũng nơm nớp lo sợ anh ta sẽ phát hiện mình là Trương Linh Đan giả mạo. Chưa kể tối đến Quân luôn đòi hỏi chuyện vợ chồng, tôi có thể kiếm cớ từ chối một – hai lần nhưng nhiều lần thì không thể. Dần rồi tôi ép bản thân suy nghĩ thoáng hơn vì dẫu sao lần đầu của mình cũng là anh ta lấy đi nên quen dần với lời gạ gẫm mỗi tối, nhưng không vì thế mà tôi trầm luân trong sự ân ái, đem lòng cảm mến anh ta.
Quả thật ở phương diện làm chồng Hứa Thành Quân rất tốt, gần như không có điểm chê. Anh ta chu đáo, tinh tế từ những điều nhỏ nhặt nhất, chẳng trách chị Linh Đan lại yêu Quân, chọn anh ta làm người bạn đời. Thế nhưng ngày ngày thừa hưởng sự yêu chiều mà đáng lẽ nó phải thuộc về chị Linh Đan thì lòng tôi càng chồng chất muộn phiền. Chị ở thế giới bên kia chứng kiến cảnh này liệu rằng có căm hận tôi?