Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ly Hôn Rồi Anh Đừng Mơ Tưởng Tôi - Vũ Linh Đan - Trương Thiên Thành

Chương 310: Vũ Linh Đan, bất kể như thế nào, bố cũng là bố của con

Ở phía sau, có rất nhiều người khách đã nghe được câu trả lời của Vũ Linh Đan, họ đều cảm nhận được sự ớn lạnh và bất lực của Vũ Linh Đan.

Cái gọi là vô tội, chẳng qua chỉ là biểu hiện giả dối do Vũ Phong Toàn tạo ra mà thôi.

Bây giờ đã bị Vũ Linh Đan tàn nhẫn vạch trần, khuôn mặt Vũ Phong Toàn đột nhiên giống như tro tàn, hoàn toàn mềm nhũn ra đất.

Lúc này trong đầu ông ta chỉ có một giọng nói không ngừng vang lên, “Xong rồi, xong rồi, lần này thực sự xong rồi.”

Vũ Phong Toàn phẫn nộ nhìn Vũ Linh Đan, hy vọng người con gái máu lạnh này có thể thương xót phần nào.

Nhưng Vũ Linh Đan đã nói tất cả những gì cô phải nói, và thái độ của cô cũng đã được nhiều người công nhận.

Vũ Linh Đan từ trên cao nhìn xuống ông ta, “Từ đầu đến cuối, tất cả những gì con muốn chỉ là một sự thật mà thôi, thật đáng tiếc, là bố không thể cho con được, vậy thì con chỉ có thể tự mình tìm ra nó, nhưng con thực sự không ngờ rằng, đến cả sự thật như vậy bố cũng lựa chọn làm ngơ đấy.”

“Vũ Linh Đan, bất kể như thế nào, bố cũng là bố của con, nuôi được con lớn như thế này, không có công lao cũng có khổ cực, con nói như vậy, lương tâm của con không thấy đau sao?”

Vũ Phong Toàn chất vấn tại chỗ.

“Vậy sao?”

Vũ Linh Đan nhún vai cười nói: “Nhưng sao con lại nhớ rằng, con lớn được như thế này, đều là dựa vào sự ngoan cường của bản thân con để tồn tại chứ, ồ, nếu nói là bố nuôi lớn, thì đó chắc là số tiền ăn vặt ít ỏi kia, nhưng sao con lại cảm thấy, số tiền đó là do con đi cầu xin mới có được vậy chứ?”

Vũ Linh Đan vẫn chưa nói xong, lại tiếp tục nói: “Con còn nhớ, mỗi lần khai giảng Vũ Hải Yến đều có dụng cụ học tập mới, nhưng con thì sao, con chỉ có thể sử dụng những gì Vũ Hải Yến để lại, tất nhiên rồi, có lúc đến cả đồ thừa lại cũng không có nữa là!”

“Vũ Linh Đan, con!”

Vũ Phong Toàn không nói nên lời, rồi lại nhìn Vũ Linh Đan khí thế chiến thằng bừng bừng, Vũ Phong Toàn cuối cùng hiểu rằng, bây giờ ông ta có nói gì thì cũng vô ích.

Cuối cùng, Vũ Phong Toàn cúi đầu và chọn cách im lặng.

“Cả hai người đều là con ruột của mình, sao lại có thể thiên vị quá đáng như vậy chứ!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận