Cuộc sống mà, nó luôn diễn ra đầy rẫy những bất ngờ. Tám năm, cứ ngỡ như sợi dây nhân duyên gắn kết hai con người bền chặt bên nhau không điều gì có thể chia lìa.
Tôi là Diệp Băng Băng năm nay 24 tuổi, hơn một giờ trước tôi thấy người yêu của mình nắm tay em gái ruột vào trong khách sạn. Mà tôi lại nhát gan đến mức không dám đi vào bắt gian tại trận.
Chỉ có thể tự mình đến quán bar uống rượu để quên đi nỗi đau. Cô không ngờ được rằng hai người mà mình yêu thương nhất lại có thể làm ra chuyện ghê tởm như vậy.
Một người là em gái ruột của cô - Diệp Hạ Lan, là người mà cô luôn yêu thương chăm sóc từ bé, cô luôn nhường nhịn và bao che mọi lỗi lầm cho nó. Nhưng cô không ngờ răng lại có một ngày nó quay lại cắn cho cô một cái thật đau.
Và người yêu của cô - Huyết Tử Lam, là một thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau. Sau này khi vào đại học bắt đầu mối quan hệ dựa trên tình cảm. Anh ta rất nuông chiều cô, có là việc gì cũng hỏi cô rồi mới làm. Anh ta không bao giờ làm cô phải buồn hay phải khóc.
Nhưng không ngờ...
Đúng là một lũ chó mái! Tra nam tiện nữ kết hợp thật đúng là một cặp đôi đẹp tuyệt vời mà.
“Ừ... ừm, hình như mình uống quá nhiều rồi.”
Diệp Băng Băng chóng mặt, cô lảo đảo bước đi, vì quá đau buồn nên khi vừa đến quán bar cô đã uống hết một chai rượu có nồng độ cồn cao.
Bây giờ trong người cô rất khó chịu, chỉ muốn tìm nhà vệ sinh để rửa mặt cho cơ thể tỉnh táo lại. Nghĩ là làm, Diệp Băng Băng đi dọc hành lang tìm nhà vệ sinh.
Hai phòng vệ sinh ở gần nhau... Là cái bên trái hay cái bên phải?
Đôi mắt cô nhòe đi không còn nhìn rõ mọi vật xung quanh, thậm chí còn không phân biệt được hướng đi. Nhưng lúc này cô đã khó chịu lắm rồi không còn thời gian trì hoãn thêm nữa, chỉ có thể vào đại một phòng vệ sinh thôi.
Diệp Băng Băng đi vào phòng vệ sinh phía bên phải, cô mơ hồ hồ nhìn thấy chữ “WC nam”.
Chết mẹt! Đi nhầm rồi. Đúng là rượu say vào là hỏng hết việc.
Diệp Băng Băng đang muốn đi ra thì một bàn †av nào đó kéo cô lại
“Đến rồi? Nào lại đây, đừng có chạy.” Cố Tư Vũ kéo người lại, thật đáng ghét lại có người nhân lúc anh không để ý dám hạ dược! Quay về tôi sẽ khiến tất cả những người có liên quan phải trả giá thật đắt.
“Ừ... ư, buông tôi ra” Chẳng nhẽ mình gặp biến thái rồi sao? Uh Huh.
Bên ngoài phòng WC mấy người áo đen chạy tới: “Hình như trong đây có một đôi đang làm chuyện ấy”
“Ra chỗ khác tìm đi, hắn ta đã bị hạ dược rất mạnh chắc chăn không thể chạy xa được.”
Mấy người áo đen tản ra khắp nơi để tìm người.
Diệp Băng Băng bị tên đàn ông kéo vào ngực rồi hôn liên tiếp, sau khi hôn xong hẳn ta bế cô vào một phòng khách sạn cao cấp.
Sau khi làm xong một hiệp, Cố Tư Vũ nhìn người con gái đang nằm trên giường, cô thật nhỏ bé và đáng thương. Những chỗ bị anh hôn qua hoặc những chỗ bị anh cắn đều hăn lên những vết màu đỏ. Mà làm da của cô ấy lại rất trắng... có vẻ những vết đỏ đấy sẽ không dễ dàng biến mất.
“Mẹ nó! Dược này cũng quá mạnh đi.” Cố Tư Vũ tức giận, chỉ vì muốn anh lấy vợ mà làm đến mức này, thật không thể tha thứ nổi mà.
Thôi thì một lần cũng là làm, hai ba lần cũng là làm. Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô. Cố Tư Vũ cúi xuống hôn cô gái nằm dưới giường, có vẻ hiện tại cô ấy đang rất mệt, cô không mở nổi mắt chỉ có thể rên lên từng tiếng:
“Ư... ư Huyết Tử Lam đừng bỏ em mà... Em rất... Yêu anh...” Dù rất mệt nhưng cô vẫn nói.
Cố Tư Vũ với tay lên đầu giường bật điện, khuôn mặt người phụ nữ hiện rõ lên trước mắt anh.
Băng Băng? Là cô ấy sao? Đã tám năm rồi, anh rất nhớ em! Anh sẽ yêu thương và chịu trách nhiệm với em.
xkk
Sáng sớm hôm sau.
Ánh sáng từ bên ngoài chiếu sáng vào trong căn phòng, tiếng chim ríu rít hót.
Diệp Băng Băng cả người đau nhức, từ từ mở mắt. Đập vào mắt cô là hình ảnh trần nhà dát vàng đầy sang trọng, cô giật mình bật người dậy.
“Hít..” Đau quá, cô nhớ hình như hôm qua đi tìm nhà vệ sinh thì gặp biến thái, sau đó cô mất ý thức, không nhớ những việc xảy ra sau đó. Chẳng lẽ...
Diệp Băng Băng lật chăn lên, đúng như cô nghĩ trên đệm có một vết máu đỏ chót.
“MẸ ƠI!!!" Trinh tiết của cô! *Cạch cạch* Tiếng mở cửa.
“Em yêu tỉnh giấc rồi sao?” Cố Tư Vũ đi từ phòng tắm ra, cả người vẫn còn đọng lại những giọt nước. Phía dưới chỉ cuốn một chiếc khăn nhỏ, Diệp Băng Băng rùng mình một cái, cô cảm nhận được chỗ đó vẫn còn rất đau, lại còn rát nữa, chẳng lẽ bị rách rồi?
Aaal
“B... Biến thái, anh đừng qua đây.” Diệp Băng Băng run rẩy, cô kéo chăn lại cuốn kín người mình. Ai biết được anh ta có đúng đắn không chứ, dù sao thì cô cũng vì hắn mà mất trinh
Cố Tư Vũ buồn cười: “Em yêu, đừng lo anh sẽ chịu trách nhiệm.”
“Chịu trách nhiệm? Cái gì chịu trách nhiệm, không lẽ anh giết người xong cũng chịu trách nhiệm lo liệu hậu sự cho người ta hay sao? Hay anh còn muốn... Huống chỉ đây là lần đầu tiên của tôi” Hức Hức.
“Tôi bị cướp hết tài sản lại bị em gái ruột cướp. chồng sắp cưới, chẳng lẽ anh cũng muốn bắt nạt tôi sao? Tôi không cần chịu trách nhiệm gì hết, mấy người có tiền như bọn anh đều là kẻ lừa đảo!”
Gì chứ, người có tiền đều là cặn bã cả, có tiền để làm gì chứ? Để cho người ta bắt mình phải phục tùng vô điều kiện, nói gì cũng phải nghe theo, suốt ngày ở nhà làm một người phụ nữ nội trợ không có tự do sao?
Cô không cần mấy thứ đó. Thà rằng là mất trinh cô cũng không bao giờ gả vào một gia đình có quyền thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!