Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Đợi đến khi xe vừa dừng lại, không kịp nghĩ nhiều Diệp Băng Băng liền mở cửa xe đi ra ngoài, để lại Cố Tư Vũ vẫn còn cười thầm bên trong xe.

Thật đáng yêu!

Sao trước đây anh không biết Diệp Băng Băng còn có một mặt này nhỉ, có lẽ là vì anh vẫn chưa hiểu hết con người cô rồi.

Cố Tư Vũ đỗ xe gọn gàng vào một bên trong gara rồi đi vào trong nhà, hai người kia vẫn đứng đợi anh ở trước kia nhà. Cố Tư Vũ bước lên phía trước, thong dong mở cửa bước vào.

“Vào trong đi.” Cố Tư Vũ vừa bước vào vừa nói, Kiều Mạch và Phong Thiên Dật nghe vậy thì vội vàng đi theo. Ba người họ đi một mạch lên đến thư phòng.

Cố Tư Vũ ưu nhã ngồi trên ghế, trong tay là một xấp tài liệu ghi chép tỉ mỉ công việc hàng ngày, xem được một lúc anh mới ngẩng đầu lên hỏi: “Hôm nay bên phía Bạch tổng có động tĩnh gì không?”

“Không ạ, bọn tôi ngày hôm nay theo dõi rất sát sao cô chủ nên bọn chúng cũng không dám manh động” Kiều Mạch nói.

“Ừm, vậy thì tốt. Từ giờ trở đi hãy canh chừng thật tốt, không thể để cho Diệp Băng Băng có bất kì một tổn thương nào, hiểu chưa?” Cố Tư Vũ quan sát vẻ mặt của họ, không nhanh không chậm nói.

“Dạ rõ!” Cả Phong Thiên Dật và Kiều Mạch cùng đồng thanh đáp.

Chần chờ một chút, Phong Thiên Dật hơi do dự mở miệng: “Ông chủ, cô Diệp Băng Băng này có phải là vợ của ông chủ không ạ, sau này sẽ trở thành phu nhân nhà họ Cố có phải không?” Phong Thiên Dật vừa hỏi vừa lo lắng năm chặt tay, hơi cúi đầu. Cậu ta vẫn rất rất sợ cậu chủ, không dám đối mặt trực tiếp với người như vậy.

Kiều Mạch đứng một bên ngạc nhiên nhìn cậu, không ngờ tên này lại có lá gan lớn đến như vậy, lại dám đặt câu hỏi với ông chủ cơ đấy... Không biết tên này hôm nay có thể ra khỏi đây an toàn không nữa.

Biết ông chủ Cố Tư Vũ của bọn họ có bao nhiêu đáng sợ mà vẫn còn châm ngòi vào lửa nữa thì cô cũng chịu rồi, tên ngu ngốc này sau này mà không thay đổi thì chắc chắn sẽ phải trả giá rất đắt cho sự ngu ngốc của chính bản thân mình.

Nhưng trái với suy nghĩ của Kiều Mạch, Cố Tư Vũ không những không tức giận mà còn nở một nụ cười hiếm thấy, cô không thể tin nổi mà nhìn ông chủ.

Cái biểu cảm dịu dàng kia... cùng với nụ cười nhẹ nhàng... nhìn như thế nào cũng cảm thấy chói mắt! Như thế nào lại có thể cùng đồng thời xuất hiện trên khuôn mặt của ông chủ Cố Tư Vũ bọn họ chứ?

Kiều Mạch nghỉ ngờ chính đôi mắt của mình, có khi nào hiện tại mặt của cô đã bị phế rồi không nên mới có thể nhìn ra ông chủ của mình có một mặt dịu dàng như vậy?

Cố Tư Vũ như biết được suy nghĩ trong lòng của Kiều Mạch nên nhanh chóng thu hồi biểu cảm trên khuôn mặt, trở lại biểu cảm lạnh lùng chết chóc như mọi ngày.

“Đúng vậy, cô ấy là vợ hợp pháp của tôi sau này cũng là phu nhân Cố bà chủ của mấy người.” Cố Tư Vũ quay lại trả lời cho Phong Thiên Dật biết.

Phong Thiên Dật như có điều suy nghĩ, quay lại hỏi thêm: “Vậy thì chúng tôi nên xưng hô với cô ấy như thế nào ạ? Cô chủ, tiểu thư, phu nhân hay là bà Cố ạ?”

“Tùy cậu.” Những cái tên này đều khiến cho Cố Tư Vũ hài lòng, vui vẻ cất tập tài liệu: “Bây giờ hai cô cậu có thể về được rồi” Không biết như thế hai bọn họ lại nghe thấy ông chủ kiệm lời nói thêm một câu: “Tôi còn phải bồi vợ ngủ.” Vẻ mặt tự hào đỉi ra ngoài.

Phong Thiên Dật, Kiều Mạch: “..” Đứng chết chân tại chỗ. Không ngờ ông chủ của bọn họ cũng biết phát cơm tró cho những đứa độc thân FA bọn họ nữa.

Diệp Băng tắm rửa xong thì chỉ muốn lên giường ngủ, cô vừa mới đặt chân lên nêm thì bên ngoài truyền đến một loạt tiếng lộc cộc, theo sau là tiếng gọi vọng vào: “Băng Băng, em ngủ chưa? Mở cửa cho anh đi.”

Diệp Băng mặc kệ, bỏ qua âm thanh bên ngoài †rùm chăn ngủ. Nhưng chưa được năm phút thì bên ngoài lại có thêm thanh, lần này không còn bình †ĩnh như trước nữa mà có đôi phần dồn dập hơn và còn to hơn trước. Âm thanh này ảnh hưởng vô cùng lớn đến Diệp Băng Băng, như thể nếu như cô mà không ra mở cửa thì âm thanh này cứ mãi tồn tại không để cho cô yên vậy.

“Rồi, rồi đợi chút đi. Làm gì mà căng vậy?” Diệp Băng Băng bực bội lên tiếng. Đứng dậy xỏ dép lê rồi đi ra mở cửa, vừa mở cửa ra một cái đầu đầy lông thò vào khiến Diệp Băng Băng giật hết cả mình.

Nhấn Mở Bình Luận