Hỗn nguyên sơn mạch một chỗ như lâm vào tĩnh lặng, một vị thiên kiêu gợi ra dị tượng tiến hành đột phá đương nhiên thu hút rất nhiều Hư vô cảnh đại năng đến đây quan sát, thế nhưng lúc này một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba hậu kỳ đỉnh phong cứ như thế bị giết đi khiến cho bất kỳ ai cũng lâm vào khủng hoảng kinh sợ, nhất là khi kẻ bị giết lại có được bối cảnh chỗ dựa cũng rất lớn trong Hỗn nguyên đại chiến trường. Điều này cũng đại biểu cho việc mấy người này đừng mơ có được cuộc sống yên ổn khi đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường.
“...”. Nơi phương xa chỗ Huyền Ưng Vương bị chém rụng kia hư không tách ra, một vị nữa tính tu giả không nói hết nên lời huyền bí đem mạng che mặt xuất hiện thu lại thi thể của Huyền Ưng Vương, rất nhiều Hư vô cảnh cường giả đại năng vô cùng tò mò thân phận của nàng nhưng cũng không có lỗ mãng cái gì, có thể đươn giản chém giết Huyền Ưng Vương như thế thì tu vi thực lực chỉ e đã không dưới Hư vô cảnh đỉnh phong rồi, cho dù là tại Hỗn nguyên đại chiến trường này cũng có chút danh tiếng không nhỏ!
“Vị nữ đạo hữu này tu vi tỏa ra chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư trung kỳ, thể hiện ra thực lực lại đáng sợ như thế, chỉ e cũng là thiên kiêu đỉnh cấp một dang!”. Có tu giả như nhìn ra tu vi của nữ tính tu giả kia nói. Tuy rằng không có tận lực tìm hiểu nhưng nàng kia cũng không có ẩn dấu tu vi, rất dễ nhận ra được tu vi của nàng.
“Vậy thì như thế nào? Nàng giết Huyền Ưng Vương thì đã triệt để cùng Huyển Ưng Thiên Đế trở mặt, kẻ này đáng sợ như thế nào các ngươi nên biết chứ? Tuy rằng không so được với tam thập lục Thánh vương nhưng cũng là khủng bố tồn tại, dĩ nhiên cũng đã chiếm đất xưng vua, mấy người này nếu dám đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường chắc chắn bị hắn tru sát!”. Một vị khác lại không cho là đúng nói, dĩ nhiên là đối với cái kia Huyền Ưng Thiên Đế vô cùng sùng bái.
“Vậy cũng khó nói...”. Đám đông cứ như thế bàn tán sôi nổi, dĩ nhiên là nói về cái kia Huyền Ưng Thiên Đế, mà tại một chỗ đỉnh núi đứng một cái nam hài mười một tuổi khoảng chừng đúng là nghe rõ một cái cũng không lọt.
“Huyền Ưng Thiên Đế, Hỗn độn cảnh chuyển sinh Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong!”. Nam hài này đương nhiên chính là Thiên Quân, nghe hiểu một chút cái kia Huyền Ưng Vương lại lịch thì khẽ nhếch mép mỉm cười lẩm bẩm. Đối phương không đụng đến hắn thì thôi, đụng đến thì lập tức đem giết, khám phá ta Bát đại chi hải đặc thù chuyển hóa, hắn lúc này đến cái nào Chung cực lực lượng cũng thu, Hỗn độn cảnh chuyển sinh có thù với hắn thì đến một cái giết một cái. Chính là mấy cái kia đỉnh phong đại năng Tam thập lục Thánh vương, bọn hắn nếu muốn chết thì Thiên Quân hắn cũng sẽ lập tức thành toàn.
“Thần Quân cùng Ma Quân cũng sắp đến đây rồi!”. Bất chợt hắn nhìn phương xa khẽ cười nói. Hắn hôm nay có thể nói là đội hình xa hoa, mỗi thể tay cầm một cái Tiên thiên linh bảo, hôm nay tam thể nếu là hợp nhất thì cho dù là bình thường Hỗn độn cảnh cũng có thể một trận chiến, sống chết còn khó nói nhưng Thiên Quân hắn tự tin sống đến cuối sẽ là mình, về phần trong Hỗn nguyên đại chiến trường này hắn cơ bản là không sợ bất kỳ khiêu chiến nào.
“...”. Huyên náo cũng không được bao lâu thì Ám Vũ cũng đã quay lại, lúc này nàng đã không còn như trước ẩn độn hư không mà cứ như thế đạp không chầm chậm đến chỗ quang trụ, dừng lại một chút nàng nhìn xung quanh một vòng rồi nhàn nhạt nói. “Các vị nhìn đủ chưa? Nếu đã đủ xin mời rời đi cho!”. Giọng nói cũng không cao nhưng mang theo lành lạnh uy hiếp mùi vị, cơ bản là không sợ đắc tội những tu giả khác đang đứng ở đây.
Ám Vũ mới thể hiện ra chiến lực đáng sợ đương nhiên cũng khiến ở đây đám tu giả kiêng kị không thôi, cũng không muốn gây phiền phức cái gì, từng cái nhìn nàng sâu một chút như muốn nhớ kỹ rồi bắt đầu rời đi, cuối cùng cũng chỉ còn lại hai cái Bán bộ Hỗn độn cảnh, cả hai đều là Nhân tộc đại năng, bọn hắn trước khi rời đi nhưng lại nói một chút.
“Ta biết các vị lợi hại nhưng cần phải cẩn thận Huyền Ưng Thiên Đế, kẻ này là Hỗn độn cảnh chuyển sinh bên trong kẻ tài ba, thực lực cao tuyệt lại còn là kẻ nổi danh có thù tất báo, các ngươi giết con của hắn, hắn nếu biết chắc chắn sẽ không để các ngươi yên ổn!”.
“Đa tạ đạo hữu nhắc nhở!”. Ám Vũ cũng chỉ hơi chút nhìn lại rồi nhàn nhạt gật đầu cảm kích nhưng cũng không có tỏ rõ thái độ gì.
“Cáo từ!”. Gặp Ám Vũ giống như không có quan tâm để ý nhiều lắm cái kia Huyền Ưng Thiên Đế, phảng phất như là nghe đến không khí một dạng thì cả hai vị Bán bộ Hỗn độn cảnh này cũng không nói nữa, lắc đầu một cái rồi chắp tay quay đầu rời đi, bọn hắn có lòng tốt nhắc nhở, có nghe hay không thì phải xem mấy người này rồi, đó đã không phải chuyện của bọn hắn.
“Thiếu gia!”. Mấy hơi thở công phu qua đi đã không còn lại ai ở đây ngoài Thiên Quân, Ám Vũ cùng với đang tiến hành đột phá Độc Cô Kiếm, Ám Vũ sau đó liền đi đến trước mặt Thiên Quân, khẽ phất tay một cái thì một đống huyết nhục vụn vỡ bị ném ra một chỗ, dĩ nhiên chính là Huyền Ưng Vương thi thể, bao gồm cả Yêu hạch của vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba.
“Uhm! Đợi một lát chúng ta ăn thịt nướng, khà khà, đã lâu còn không có ăn yêu tộc thịt nướng!”. Thiên Quân không sao cả gật đầu cười sảng khoái nói. Kể từ Long Vực sau một trận chiến kia hắn đúng là không có thời gian đi nướng thịt, đến hắn tầng thứ thì huyết nhục thông thường ăn vào cũng không có tác dụng, thậm chí là no cũng không được, bất quá Huyền Ưng Vương này huyết nhục lại khác, nó năng lượng đủ cho Thiên Quân ăn tốt, thịt nướng cấp độ này hắn còn không có ăn qua.
Tại thời điểm Huyền Ưng Vương bị Ám Vũ chém giết không lâu, linh hồn cũng không có cơ may sống sót thì tại một chỗ có thể xem như là động thiên phúc địa cảnh sắc tuyệt mỹ trong Hỗn nguyên đại chiến trường đột nhiên vang lên một tiếng lệ minh vô cùng tức giận cùng bi phẫn.
“G réc... Kẻ nào lại dám giết nhi tử của Huyền Ưng Thiên Đế ta?”. Tiếng thét trôi qua thì một cái cự ưng khổng lồ che khuất bầu trời xuất hiện trên thiên không, nó một thân hôi sắc lông vũ cùng Huyền Ưng Vương vô cùng giống, bất quá nó trên lông lại có thêm chút ít tử hắc lông vũ, tuy rằng tu vi cũng chỉ là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong nhưng khí tức tỏa ra so với Huyền Ưng Vương cũng mạnh mẽ hơn nhiều, thậm chí phải gấp mười lần! Nó lúc này tỏa ra kinh khủng sát khí cùng khí thế khiến cho hư không xung quanh cũng ầm ầm bạo toái, một vùng thiên không cứ như thế bị hắn ép sụp thì có thể thấy được hắn mạnh mẽ cỡ nào.
“Phụ thân! Nhị đệ mới vừa đi ra Hỗn nguyên đại chiến trường, xem ra là đã bị người giết ở trong Hỗn nguyên sơn mạch, để ta đi đem hung thủ bắt về đây!”. Theo Huyền Ưng Thiên Đế hiện thân thì mười mấy đạo thân ảnh cũng xuất hiện, bọn hắn đều là Nhân tộc hình dáng nhưng yêu khí trùng thiên mạnh mẽ, dĩ nhiên đều là Yêu tộc đại năng Hư vô cảnh, tu vi thấp nhất cũng là Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, đây đương nhiên là một chỗ thế lực hùng mạnh. Một trong số đó có một cái tỏ ra khí tức Bán bộ Hỗn độn cảnh đứng ra nói đầu, kẻ này vậy mà cũng là con của Huyền Ưng Thiên Đế ca ca của Huyền Ưng Vương, Huyền Ưng Bá.
“Đúng thế đại nhân! Để bọn ta đem hung thủ đem về đây trả thù cho Nhị công tử!”. Mười mấy cái Hư vô cảnh kia cũng theo đó đồng thanh nói, âm thanh vang vọng cả một khu vực cảnh sắc tuyệt mỹ này.
“Không cần!”. Huyền Ưng Thiên Đế nhưng lại lạnh lùng cắt ngang. “Kẻ này dám giết nhi tử của ta thì hãy để ta tự mình đem hắn giết chết, các ngươi đi nghe ngóng xem là ai rồi thông báo cho ta, hắn chỉ cần dám đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường thì lập tức thông tri cho ta, ta tự mình đem hắn bắt giết để trả thù cho nhi tử ta!”. Hắn hai đồng tử như là đen lồng bắn ra lạnh lẽo sát khí nói.
“Vâng!”. Mười mấy người lập tức đáp ứng một tiếng rồi phá không biến mất, chỗ này liền chỉ còn lại một mình Huyền Ưng Thiên Đế, hắn cũng huyễn hóa thành nhân thể thành một cái thiếu niên mười bảy tuổi khoảng chừng, một thân hắc y như hút lấy toàn bộ ánh sắc xung quanh.
“Là kẻ nào lại dám to gan như thế? Không lẽ cũng là Hỗn độn cảnh chuyển sinh? Hừ! Không phải thì thôi, nếu là thì xem như ngươi ngu ngốc, chọc sai người Bản tọa chắc chắc đem ngươi chém giết!”. Huyền Ưng Thiên Đế lạnh lẽo nói. Hắn hôm nay uy vọng tuy kém Tam thập lục Thánh vương trong Hỗn nguyên đại chiến trường này nhưng thực lực đã gần như đuổi kịp, tu vi cũng sắp đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư, đến lúc đó hắn có tự tin đi khiêu chiến Tam thập lục Thánh vương bên trong nhỏ yếu nhất mấy vị. Cũng vì lẽ này cho dù là Tam thập lục Thánh vương bên trong đối với hắn cũng khá coi trọng, cơ bản là không đi gây khó dễ cho hắn, chí ít là không muốn ép hắn gia nhập thế lực của kẻ khác gây nên chênh lệch về thực lực của các phe.
Lại nói Tam thập lục Thánh vương ngoại trừ mấy vị thiên kiêu yêu quái đạt đã đến Bán bộ Hỗn độn cảnh ra thì đều là Hỗn độn cảnh chuyển sinh, tu vi thấp nhất đều là Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư, bọn hắn vì tranh đoạt địa bàn tu luyện mà có thể nói là chém giết liên miên, Hỗn nguyên đại chiến trường bên trong hình thành nên cái tên này chính là để vinh danh ba mươi sáu bị cường giả hùng mạnh nhất trong Hỗn nguyên đại chiến trường, đây là một cái uy danh cũng như là vịt hế vô cùng to lớn. Sáu thành địa vực màu mỡ nhất trong Hỗn nguyên đại chiến trường cơ bản là nắm dưới tay của Tam thập lục Thánh vương này, do đó bọn hắn dưới trướng cường giả càng là nhiều lắm, mỗi chỗ chí ít cũng có hai đến bốn năm vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh, tổng thể lực lượng mạnh mẽ khó có thể hình dùng.
Thiên Quân cùng Ám Vũ còn không biết đã bị người âm thầm tìm kiếm, bất quá cho dù biết có lẽ cũng không để trong lòng, đều đang chuẩn bị cho món thịt nướng của mình, bên kia Độc Cô Kiếm gọi ra dị tượng cũng không có quá kèo dài, cũng chỉ chưa đến nửa canh giờ hắn đã hoàn thành đột phá, toàn thân trải rộng Hư vô chi lực không chịu khống chế, bất quá hắn cũng không có thời gian đi củng cố tu vi thì thiên không phía trên đã tụ tập đầy rẫy lôi vân đen kịt, dĩ nhiên là là đột phá dẫn đến lôi kiếp.
“...”. Thiên Quân cùng Ám Vũ nhìn lên lôi kiếp một lát thì cũng liền quay đầu đi, cấp độ này lôi kiếp đúng là khủng bố đáng sợ nhưng theo như Thiên Quân thấy thì nó cũng không có khả năng làm khó Độc Cô Kiếm, nhiều lắm là thương đến gân cốt chút mà thôi, không có khả năng thương đến căn bản, do đó Thiên Quân xem như không thấy. Mà trong phạm vi nhận biết của Thiên Quân thì đúng là vẫn có không ít tu giả âm thầm quan sát bên này, bất quá cũng chỉ âm thầm mà thôi, chỉ biết được đại khái tình huống độ kiếp mà không biết được cụ thể chỗ này, dù sao thì Ám Vũ thể hiện ra thực lực cùng quyết đoán quá mạnh, tạm thời còn không có kẻ nào dám chọc đến nàng kiếm phiền phức. truyện tiên hiệp hay
Thiên không một mảnh đen kịt, lôi điện như là trường long khủng bố du tẩu rồi hạ xuống công kích Độc Cô Kiếm, người sau cũng không có cam lòng yếu thế, một tay cổ kiếm huy động, kiếm quang cùng Lôi điện không ngừng va chạm, mức độ càng lúc càng kịch liệt, mà Độc Cô Kiếm cũng theo đó càng thêm mạnh mẽ, vậy mà dám đem Lôi đình đến luyện kiếm. Bất quá nghĩ đến Độc Cô Kiếm tu luyện chính là Thiên phạt chi lực thì cũng liền dễ hiểu, là trong phạm vi có thể lý giải.
Đại khái một canh giờ qua đi, Lôi kiếp lực lượng dần tản đi, Độc Cô Kiếm một tiếng thét dài vang vọng cả một vùng thiên địa như để thông báo bản thân hắn đã độ kiếp thành công, sau đó liền đi về phía đỉnh núi Thiên Quân cùng Ám Vũ đang đứng. Hắn y phục lúc này tàn phá lợi hại, vốn là xuất trần như trích tiên lúc này đã lộn xộn rất nhiều, thậm chí tóc cũng có chút hỗn loạn, cháy xem, bất quá hai mắt lại càng thêm lấp lánh trong suốt, trong đó kiếm mang đang dần trở nên nội liễm rất nhiều.
“Ngươi trước điều chỉnh một chút, sau đó đến đây ăn thịt nướng, ta có chuyện cần nói với ngươi trước khi đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường!”. Thiên Quân hơi chút nhìn lại thì mỉm cười gật đầu nói.
“Tốt!”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì đáp ứng một tiếng, sau đó liền xoay người phi người xuống phía dưới sơn mạch, chỗ kia có một cái thác nước nhỏ, tên này dĩ nhiên là muốn đi tắm rửa một chút ah.
Tác giả: Đế Thanh