Sắc mặt Phong Phi Dương nhất thời âm trầm xuống, quay đầu lại nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, một hồi lâu sau trong miệng mới bi phẫn nói:
- Ông trời cũng quá không công bằng a! Ta đẹp trai ngời ngời như vậy, đi theo bên người cũng chỉ toàn là gái xấu. Mà hắn rõ ràng bộ dáng không chút đặc biệt, vì sao bất kể là nam nữ, chỉ cần là xinh đẹp, đều liều mạng dán lên người hắn chứ?
Ai cũng không ngờ được Phong Phi Dương vậy mà lại nói ra những lời nói như vậy. Hai nàng nữ tử tướng mạo bình thường đang đứng bên cạnh Phong Phi Dương kia cũng không nhịn nổi sự khuất nhục này nữa, sắc mặt âm trầm, xoay người trực tiếp bỏ chạy.
Lúc này Phong Phi Dương tựa hồ mới ý thức được chính mình đã nói bậy, vội vã hét lớn:
- Cái này… hai vị sư muội, ý ta không phải nói các ngươi!
Lúc này gã nam tử âm lãnh bên cạnh Phong Phi Dương kia mới lạnh lùng nói:
- Trong khoảng thời gian gần đây, nữ nhân đi theo bên người ngươi cũng chỉ có hai vị sư muội này. Cho nên lời vừa rồi mà ngươi đã nói, nữ nhân đi theo bên người đều là gái xấu những lời này, chỉ có thể là miêu tả hai vị sư muội này mà thôi!
Gã nam tử âm lãnh này từ khi xuất hiện vẫn luôn không nói một lời nào, hiện tại đột nhiên mở miệng, không ngờ lại là giải thích cho Phong Phi Dương chuyện tình như vậy, quả thật hoàn toàn không hợp với bề ngoài âm lãnh của hắn. Sự khác biệt như vậy nhất thời khiến cho thần sắc đám người xung quanh càng lúc càng cổ quái. Nhất là hai lão giả tóc bạc mới vừa rồi bị Ninh Tiểu Xuyên đánh rất thảm kia, lúc này đang tụ lại một chỗ, thấp giọng thầm nói:
- Ta đã sớm nghe nói vị Phi Dương công tử của Phong gia này mặc dù thiên phú cực cao, nhưng tính cách cũng rất không đáng tin, hiện tại xem ra quả nhiên là vậy. Ngày hôm nay muốn giải quyết việc này, không thể hoàn toàn trông cậy vào vị Phi Dương công tử này. Chúng ta lập tức báo tin trở về, để cho những Thế gia khác đứng ra mới được!
- Được! Cứ làm như vậy!
Một người trong số hai lão giả tóc bạc lặng lẽ lui trở về. Lúc này tầm mắt của mọi người đều đang tập trung trên người Phong Phi Dương, ngược lại không ai chú ý tới động tác mờ ám của hắn. Mà Ninh Tiểu Xuyên mặc dù có chú ý tới, nhưng cũng không thèm quan tâm.
Thần sắc Phong Phi Dương có chút xấu hổ trong chốc lát, cuối cùng đơn giản phất tay một cái, nói:
- Như vậy cũng được! Dù sao hai vị sư muội này lớn lên quả thật rất bình thường, ta cũng không có nói sai!
Gã nam tử âm lãnh kia gật gật đầu, nói:
- Thừa nhận là tốt rồi! Bất quá hiện tại ngươi vẫn nên xử lý trước chuyện trước mắt rồi hãy nói. Bằng không, lần này ngươi trở lại nhất định sẽ lại bị phạt!
Phong Phi Dương khẽ co rụt cổ một cái, lập tức nói với bốn người Tử Hàn Yên:
- Bốn vị sư muội, không phải là sư huynh ta không chịu giúp các ngươi. Lần này vị bằng hữu này của các ngươi ra tay thật sự quá độc a, một lần giết chết nhiều đệ tử Thế gia như vậy. Nếu ta không bắt hắn, thật sự không cách nào bàn giao với đám Thế gia này a!
Cơ Hàn Tinh lạnh lùng nói:
- Việc này chúng ta một đường đã xem qua. Từ bộ dáng lúc chết của đám đệ tử Thế gia này liền có thể nhìn ra, bọn họ vốn là chuẩn bị vây công Ninh Tiểu Xuyên, đồng thời cũng muốn giết chết hắn. Ninh Tiểu Xuyên chỉ là muốn bảo mệnh, cho nên mới không thể không phản kháng mà thôi. Bởi vậy trách nhiệm trong chuyện này, căn bản không thể tính trên người Ninh Tiểu Xuyên được!
Phong Phi Dương có chút nhức đầu nói:
- Nói như vậy không sai! Nhưng mà…
Không đợi Phong Phi Dương nói xong, Lận Nguyệt Cơ đã khẽ mỉm cười, nói:
- Phi Dương sư huynh, Phong gia có thể trở thành Thế gia Tiên Linh đứng hàng đệ nhất trong các Đại Thế gia Tiên Linh, thứ dựa vào vẫn là công bằng công chính. Hiện tại nếu sư huynh vi phạm cái nguyên tắc này, sợ rằng sẽ bất lợi với danh tiếng của Phong gia a!
Bảo Châu Địa Tạng theo sát nói:
- Sư huynh đừng quên, lần này đám đệ tử Thế gia này chính là chết đi trong lúc thí luyện. Nếu bọn họ đã tham gia thí luyện, như vậy cũng nên có giác ngộ tử vong. Bằng không, cái thí luyện này lại có ý nghĩa gì nữa?
- …
Bốn nàng nữ tử tuyệt sắc liên tục ngươi một câu ta một lời, nói đến mức Phong Phi Dương gần như đầu óc quay cuồng, ánh mắt sắp sửa muốn nở hoa. Không thể không nói, quả thật không có gã nam nhân nào có thể chống đỡ được một chi phái đoàn du thuyết như vậy.
Lão giả tóc bạc còn lại mắt thấy tình huống không ổn, nhất thời nhịn không được quát lạnh:
- Các ngươi đám tiểu hồ ly này, đừng mơ tưởng lừa gạt Phi Dương công tử! Lúc này nhân chứng vật chứng đều có đủ, kẻ này dám săn giết đệ tử Thế gia Tiên Linh chúng ta, tuyệt đối không thể dễ dàng buông tha cho hắn!
Nghe thấy lời nói của lão giả tóc bạc, ánh mắt Phong Phi Dương nhất thời trừng lớn một cái nói:
- Tôn lão đầu, ngươi nói chuyện khách khí một chút a! Bốn vị sư muội cũng không có thù hận gì với ngươi, sao lại nhục mạ bọn họ như thế? Cũng quá tàn nhẫn với giai nhân a!
Vừa mới dứt lời, Phong Phi Dương đã lại lắc đầu, nói:
- Bất quá ngươi cũng đã một đống lớn niên kỷ như thế, cái gì giai nhân không giai nhân, đoán chừng ngươi cũng chẳng còn nhìn ra được!
- Phốc!
Lão giả tóc bạc bị hắn chọc tức quả thật muốn thổ huyết.
Lúc này Ninh Tiểu Xuyên cũng không thèm để ý tới đám người Phong Phi Dương, bước vài bước đi tới trước mặt Hoa Thanh Liên, ngồi chồm hổm trước mặt hắn, tỉ mỉ giúp hắn kiểm tra thương thế. Mũi tên vừa rồi của Tiễn Hư quả nhiên không tầm thường, một mũi tên đã đóng đinh Hoa Thanh Liên trên mặt đất, khiến cho hắn cũng không cách nào nhúc nhích được nữa. Ninh Tiểu Xuyên vươn tay ra cầm lấy mũi tên kia, trầm giọng nói:
- Ngươi cố chịu một chút, ta rút nó ra!
Không đợi Hoa Thanh Liên trả lời, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dùng sức, rút mũi tên này ra khỏi trong cơ thể Hoa Thanh Liên.
Hoa Thanh Liên kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng lập tức chảy ra một tia máu tươi. Màu sắc huyết dịch tiên diễm phụ trợ cho khuôn mặt kiều diễm có chút tái nhợt của Hoa Thanh Liên, khiến cho hắn nhìn qua càng lúc càng xinh đẹp động lòng người. Bất quá lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã bất chấp những cái này. Sau khi rút mũi tên ra, hắn lập tức ôm Hoa Thanh Liên vào trong ngực, bắt đầu giúp hắn trị thương.
Bàn tay thoáng lục lọi tại lồng ngực Hoa Thanh Liên mấy cái, cặp mắt Ninh Tiểu Xuyên nhất thời trừng thật lớn.